Anime Dục Vọng Kẻ Phản Diện
Chương 9 : Gặp lại
Ngày đăng: 03:04 27/06/20
Tòa nhà Sushisusu, được đặt giữa lòng Tokyo nhộn nhịp được xây dựng từ 4 năm trước. Kể từ đó, nó đã là sỡ hữu Rect. Tòa nhà gồm hơn 60 tầng, thiết kế hiện đại và sang trọng. Cả tòa nhà được điều hành bởi hệ thống tự động, từ bảo vệ cho đến vệ sinh.
Trên tầng thượng của tòa nhà, Sugou đang nhìn lấy đống văn thảo trước mặt mình. Thực ra từ lúc lên công ty nắm quyền đến giờ, Sugou rất ít khi phải tự mình làm việc như thế này.
Trong thế giới trước mà hắn là kẻ thống trị, ngoài đúc thiết việc tìm kiếm sự trường sinh bất tử ra thì hắn chỉ chủ yếu hưởng thụ những người đàn bà của mình.
Tôn chỉ của hắn là cách chọn người và dùng người là yếu tố quan trọng nhất, từ lúc trước khi lên làm chủ tịch Rect thì Sugou vẫn sử dụng cách làm của của mình.
Hắn có một đội người mà hắn trói buộc lại bằng lợi ích để thay hắn làm việc . Việc Sugou đụng vào giấy tờ đã không biết chẳng xuất hiện từ lúc nào.
Tuy nhiên , hôm nay hắn xử lý đống công việc này tất cả đều để chuẩn bị cho tương lai sắp tới. Rất gần thôi, Sugou có lẽ sẽ phải rời nơi này một thời gian.
*
Yuuki Asuna , đây là một cái tên khá đặc biệt trong Nhật Bản hiện đại. Songoku, Naruto gì đó thì trong một trường học có khi xuất hiện mấy người trùng tên. Tuy vậy cái tên Asuna này có lẽ tìm cả thành phố cũng không tìm được người thứ 2.
Cũng vì lẽ đó, sau khi tra cứu tin tức những nạn nhân của SAO, Kirito rất nhanh tìm kiếm được Asuna trong đó.
Cùng Suguha bước lên tàu điện ngầm , Kirito cùng cô ngồi cạnh nhau.
Ngay lập tức, Kirito nhận ra được sự hấp dẫn của em gái mình to lớn đến mức nào. Đàn ông xung quanh toa đều vô tình hay hữu ý mà ngó nhìn lấy Suguha.
Thời tiết Tokyo tháng 11 đã hơi se lạnh .Hôm nay Suguha mặc chiếc áo cánh dơi trắng dài bao trùm qua mông, cùng với đó là khoác thêm 1 chiếc ai khoác tím đậm . Quanh eo áo của cô buộc 1 chiếc thắt lưng cách điệu, bó lấy vòng eo thon gọn , cũng chia cắt thân áo, tạo cảm giác như vạt áo bên dưới là một chiếc váy riêng biệt. Bộ ngực to vẫn ưỡn lên đầy ngạo nghễ, thu hút lấy ánh nhìn của 90% ánh mắt chằm chằm vào Suguha bây giờ.
Suguha cao chỉ tầm 1m63, tuy vậy chân cô rất dài so với chiều cao của mình. Việc tập luyện thường xuyên cũng mang lại một đôi chân đầy khỏe mạnh. Suguha mang một bộ quần tất dài mỏng đen bán trong suốt, cặp đùi đầy đặn và săn chắc ẩn hiện dưới vạt áo trắng đầy mê hồn.
Khuôn mặt xinh đẹp hơi trang điểm nhẹ, môi bôi thêm chút son hồng xinh đẹp lại mang vẻ ngây thơ đáng yêu. Đôi mắt của đống đàn ông xung quanh liếc lên liếc xuống liên tục, không biết nhìn vào đâu mới là hợp lý. Thân thể của Suguha chỗ nào cũng đẹp.
Kirito thường ngày ở nhà cũng rất hay ảo tưởng về cô em gái của mình, cậu cũng may mắn thỉnh thoảng được trông thấy da thịt của cô khi Suguha luyện tập. Dù nhìn thường xuyên nhưng chính cậu cũng phải cố gắng lắm mới dời mắt khỏi Suguha được.
Suguha hôm nay ăn mặc không hở hang ở nhà, nhưng sức hấp dẫn chỉ tăng lên chứ không giảm đi chút nào. Kirito không biết có ai nhìn cô mà không thèm thuồng không nữa, chắc có mấy tên gay chịu được.
“Tí nữa đến bệnh viện trung tâm em sẽ ghé quán nước gần đó để đợi, xong việc anh cứ gọi em để em đón về nhé”
Suguha ngọt ngào nói nhỏ, không khí ấm áp từ miệng cô truyền vào tai cậu.
“Ừm, anh với Suguha sẽ cùng về”
Kirito khẽ rùng mình, hơi ngừng rồi mới trả lời Suguha.
Hôm nay là ngày đầu tiên cậu đi thăm Asuna, liệu cô có vẫn còn khôi phục trong bệnh viện hay đã đưa về nhà, tí nữa hai người nói chuyện về chuyện gì. Kirito ngồi mà tự hỏi.
Cuối cùng thì Kirito cùng Suguha đã đến trước cổng bệnh viện.
“Vậy anh vào đi nhé, nhớ là xong gọi em nha”
Suguha nở nụ cười, vẫn không quên dặn dò Kirito. Nói rồi cô liền xoay người, bước phía ngược lại cổng bệnh viện. Bóng hình xinh đẹp của Suguha cứ thế mà dần tan biến.
Kirito tiến vào bệnh viện, hướng đến quầy thủ tục rồi hỏi :
“Cho hỏi có bệnh nhân Yuuki Asuna điều trị tại bệnh viện này không ạ?”
“Cho hỏi cậu là gì của bệnh nhân?”
“Tôi là.... bạn của Asuna”
Cô tiếp tân hơi nhìn lên cậu, thấy cậu còn là 1 chàng trai trẻ thì giọng hơi mềm lại, từ từ giải thích cho cậu.
“Ừm, Asuna đang nằm trong phòng VIP , phải có sự đồng ý của người nhà thì mới được thăm bệnh“
Phòng VIP à. Bệnh viện trung tâm Tokyo là bệnh viện nổi tiếng nhất Tokyo, cũng thuộc top đầu trong Nhật Bản. Viện phí phòng VIP cũng do đó mà là khoản không hề nhỏ. Asuna đã phải điều trị hơn 2 năm, số tiền có thể nói là rất lớn.
Quay lại vấn đề chính, Kirito tính ra hoàn toàn không hề có mối quan hệ với Asuna ở ngoài đời thực. Khoảng thời gian giữa cậu và Asuna chỉ diễn ra ở trong SAO. Hiển nhiên Kirito sẽ không quen biết gia đình của cô.
“Chị có thể cho cách liên lạc với gia đình Asuna được không ạ ? “
“Việc này... “
Cô tiếp tân có vẻ hơi phân vân. Theo quy định thì cô chỉ được liên hệ với người nhà bệnh nhân khi có sự kiện liên quan đến Asuna.
Cô đánh giá chàng trai đối diện. Cậu cao tầm 1m7 , tóc đen mắt đen, mặc một bộ áo khoác dài có vẻ hơi chật. Khuôn mặt cậu rất trẻ, cũng khá gầy nhưng lại đầy sự kiên định, không có vẻ là người xấu .
“Được rồi, em đi lên tầng 3, khu vực VIP phòng số 4 là nơi đang chăm sóc Asuna đó. Cha của Asuna hình như cũng đang ở đó, em có thể lên để xin phép vào“
Kirito theo hướng chỉ của cô tiếp tân, hướng lên tầng mà đi về phía phòng bệnh của Asuna . Cái này... có tính là gặp cha vợ không nhỉ, Kirito thầm nghĩ.
Nhìn lên bảng phòng 4, Kirito khẽ gõ cửa.
“Mời vào“
Một giọng đàn ông hơi trầm vang lên từ sau cửa phòng. Kirito mở cửa , nhìn người đối diện mình . Ông thuộc tuổi khoảng trung niên, mái tóc đã có khá nhiều phần bạc. Theo như lời cô tiếp tân nói thì đây có vẻ là cha của Asuna.
“Cậu là ? “
“Cháu là Kirito, bạn của Asuna trong SAO ạ“
Kirito trả lời, tâm trạng của cậu bây giờ tràn ngập sự căng thẳng.
“Cậu là Kirito đó à ? Hành động của cậu trong SAO thực sự đáng kính phục. Cậu đã giải phóng hơn 6000 người khỏi nơi đó, thay mặt Asuna cảm ơn cậu, chàng trai trẻ . “
Shouzou hơi suy nghĩ gì đó rồi bỗng mỉm cười nói. Vẻ mặt của ông rất hiền hòa, xóa bớt đi sự căng thẳng trong lòng Kirito.
“Asuna... Con bé vẫn chưa tỉnh lại, câu trả lời duy nhất mà bên phía cảnh sát đưa ra được là Server phía SAO bị lỗi , khiến con bé vẫn còn kẹt trong đó. Điều duy nhất bác có thể làm cho con bé chỉ có thể là cầu nguyện“
Shouzou buồn bã, kể lại tình huống của Asuna cho Kirito. Ngày mà nhận thông báo SAO đã phá đảo, niềm vui của Shouzou lớn vô cùng. Ấy vậy mà hơn 1 tuần, Asuna vẫn không tỉnh lại mà không có lời giải thích nào. Tâm trạng của ông như bóng bay bị xịt, niềm vui hoàn toàn thay bởi sự lo lắng.
Kirito nghe vậy thì cũng hướng mắt nhìn vế phía sau Shouzou. Asuna đang nằm đó, yên lặng không có cử động gì. Cô vẫn xinh đẹp như, không thậm chí còn hơn trong SAO.
Điểm khác biệt duy nhất có lẽ là chiếc Nerve gear trên đầu cô. Ánh đèn sáng thông báo nó vẫn đang hoạt động, cũng có nghĩa Asuna chưa hề rời khỏi SAO.
“Nghe nói trong SAO 2 đứa chơi rất thân, ra ngoài nói chuyện với bác đi, bác rất muốn nghe con gái của mình đã sống thế nào trong 2 năm này“
Hai người cùng nhau rời khỏi bệnh viện, đi vào 1 quán cafe sang trọng rồi ngồi tâm sự. Kirito lúc đầu còn hơi câu nệ, nhưng rồi khi cậu bắt đầu kể về Asuna, những cảm xúc không tốt đều biến mất. Ký ức nàng thiếu nữ ấy in sâu đậm trong tâm hồn ấy, Kirito cứ thao thao bất tuyệt mà kể cho Shouzou về những gì cậu biết của Asuna.
Thời gian cứ thế trôi qua.
“Cảm ơn cậu, Kirito-kun. Nói thật bác từng rất lo lắng cho Asuna. Con bé từ nhỏ đã sống trong sự đùm bọc của gia đình. Khi biết Asuna bị nhốt trong SAO, bác đã rất lo lắng. Bác nghĩ con bé sẽ cô đơn, sợ hãi khi không có ai bên cạnh nó. Nhưng giờ đây, ít ra bác đã biết Asuna cũng có khoảng thời gian vui vẻ, con bé có bạn bè , cũng có sự nhiệt huyết, thứ mà bất cứ học sinh trung học nào cũng cần có. “
Shouzou bày tỏ lòng biết ơn của mình trước Kirito. Ông và Kirito trao đổi cách liên lạc, rồi 2 người đàn ông theo 2 hướng khác nhau và rời đi.
Kirito ngẩng đầu, nhìn lên bầu trời đã gần xế chiều. Thời gian thực sự trôi qua thật nhanh. Cậu bỗng nhớ đến cô em gái của mình. Thực kỳ lạ khi nãy giờ Suguha không gọi điện thắc mắc câu nào đó. Kirito mở máy , bắt đầu gọi em gái mình.
“Ahhh... Anh Kirito...Em quay lại bệnh viện giờ.. “
Đợi một lúc khá lâu, Suguha mới bắt máy. Bên đầu kia của điện thoại, cô nói một cách nhanh chóng rồi mau chóng cúp máy.
Kirito cũng chưa kịp nói câu nào đã thấy tiếng bíp từ điện thoại truyền đến.
“Con bé này vẫn lấp tấp như ngày nào“
Kirito lắc đầu, cất điện thoại vào túi rồi quay trở lại bệnh viện. Đợi ở đó một lúc, Suguha mới quay lại.
Kirito không biết mình tưởng tượng hay cảm thấy mặt cô hơi đỏ, quần áo cũng hơi xộc xệch, quyến rũ mê người. Tuy nhiên cậu chỉ lắc đầu , nghĩ là cô chạy vội đến đây sau khi Suguha nhận điện thoại . Kirito nhìn lên ánh hoàng hôn trên bầu trời rồi sóng vai cùng Suguha đi ra trạm điện ngầm.
Suguha bước đi rất chậm, bộ dáng cũng kỳ quái vô cùng. Kirito nhìn thế liền hỏi:
“Chân em làm sao à? “
“Không có gì... Chẳng qua hôm nay em đi tham quan rất nhiều nên người hơi mệt “
Mặt Suguha đỏ rực, hơi ngập ngừng mà trả lời cậu. Nhìn Suguha như vậy, Kirito cũng không nói gì. Không khí tĩnh lặng lại bao trùm lấy 2 người.
“Vậy mọi chuyện thế nào ? “
Suguha qua 1 lúc liền quay đầu qua hỏi Kirito. Nhớ đến tình trạng của Asuna, Kirito chỉ thấy lòng bỗng trở nên nặng trĩu.
Trên tầng thượng của tòa nhà, Sugou đang nhìn lấy đống văn thảo trước mặt mình. Thực ra từ lúc lên công ty nắm quyền đến giờ, Sugou rất ít khi phải tự mình làm việc như thế này.
Trong thế giới trước mà hắn là kẻ thống trị, ngoài đúc thiết việc tìm kiếm sự trường sinh bất tử ra thì hắn chỉ chủ yếu hưởng thụ những người đàn bà của mình.
Tôn chỉ của hắn là cách chọn người và dùng người là yếu tố quan trọng nhất, từ lúc trước khi lên làm chủ tịch Rect thì Sugou vẫn sử dụng cách làm của của mình.
Hắn có một đội người mà hắn trói buộc lại bằng lợi ích để thay hắn làm việc . Việc Sugou đụng vào giấy tờ đã không biết chẳng xuất hiện từ lúc nào.
Tuy nhiên , hôm nay hắn xử lý đống công việc này tất cả đều để chuẩn bị cho tương lai sắp tới. Rất gần thôi, Sugou có lẽ sẽ phải rời nơi này một thời gian.
*
Yuuki Asuna , đây là một cái tên khá đặc biệt trong Nhật Bản hiện đại. Songoku, Naruto gì đó thì trong một trường học có khi xuất hiện mấy người trùng tên. Tuy vậy cái tên Asuna này có lẽ tìm cả thành phố cũng không tìm được người thứ 2.
Cũng vì lẽ đó, sau khi tra cứu tin tức những nạn nhân của SAO, Kirito rất nhanh tìm kiếm được Asuna trong đó.
Cùng Suguha bước lên tàu điện ngầm , Kirito cùng cô ngồi cạnh nhau.
Ngay lập tức, Kirito nhận ra được sự hấp dẫn của em gái mình to lớn đến mức nào. Đàn ông xung quanh toa đều vô tình hay hữu ý mà ngó nhìn lấy Suguha.
Thời tiết Tokyo tháng 11 đã hơi se lạnh .Hôm nay Suguha mặc chiếc áo cánh dơi trắng dài bao trùm qua mông, cùng với đó là khoác thêm 1 chiếc ai khoác tím đậm . Quanh eo áo của cô buộc 1 chiếc thắt lưng cách điệu, bó lấy vòng eo thon gọn , cũng chia cắt thân áo, tạo cảm giác như vạt áo bên dưới là một chiếc váy riêng biệt. Bộ ngực to vẫn ưỡn lên đầy ngạo nghễ, thu hút lấy ánh nhìn của 90% ánh mắt chằm chằm vào Suguha bây giờ.
Suguha cao chỉ tầm 1m63, tuy vậy chân cô rất dài so với chiều cao của mình. Việc tập luyện thường xuyên cũng mang lại một đôi chân đầy khỏe mạnh. Suguha mang một bộ quần tất dài mỏng đen bán trong suốt, cặp đùi đầy đặn và săn chắc ẩn hiện dưới vạt áo trắng đầy mê hồn.
Khuôn mặt xinh đẹp hơi trang điểm nhẹ, môi bôi thêm chút son hồng xinh đẹp lại mang vẻ ngây thơ đáng yêu. Đôi mắt của đống đàn ông xung quanh liếc lên liếc xuống liên tục, không biết nhìn vào đâu mới là hợp lý. Thân thể của Suguha chỗ nào cũng đẹp.
Kirito thường ngày ở nhà cũng rất hay ảo tưởng về cô em gái của mình, cậu cũng may mắn thỉnh thoảng được trông thấy da thịt của cô khi Suguha luyện tập. Dù nhìn thường xuyên nhưng chính cậu cũng phải cố gắng lắm mới dời mắt khỏi Suguha được.
Suguha hôm nay ăn mặc không hở hang ở nhà, nhưng sức hấp dẫn chỉ tăng lên chứ không giảm đi chút nào. Kirito không biết có ai nhìn cô mà không thèm thuồng không nữa, chắc có mấy tên gay chịu được.
“Tí nữa đến bệnh viện trung tâm em sẽ ghé quán nước gần đó để đợi, xong việc anh cứ gọi em để em đón về nhé”
Suguha ngọt ngào nói nhỏ, không khí ấm áp từ miệng cô truyền vào tai cậu.
“Ừm, anh với Suguha sẽ cùng về”
Kirito khẽ rùng mình, hơi ngừng rồi mới trả lời Suguha.
Hôm nay là ngày đầu tiên cậu đi thăm Asuna, liệu cô có vẫn còn khôi phục trong bệnh viện hay đã đưa về nhà, tí nữa hai người nói chuyện về chuyện gì. Kirito ngồi mà tự hỏi.
Cuối cùng thì Kirito cùng Suguha đã đến trước cổng bệnh viện.
“Vậy anh vào đi nhé, nhớ là xong gọi em nha”
Suguha nở nụ cười, vẫn không quên dặn dò Kirito. Nói rồi cô liền xoay người, bước phía ngược lại cổng bệnh viện. Bóng hình xinh đẹp của Suguha cứ thế mà dần tan biến.
Kirito tiến vào bệnh viện, hướng đến quầy thủ tục rồi hỏi :
“Cho hỏi có bệnh nhân Yuuki Asuna điều trị tại bệnh viện này không ạ?”
“Cho hỏi cậu là gì của bệnh nhân?”
“Tôi là.... bạn của Asuna”
Cô tiếp tân hơi nhìn lên cậu, thấy cậu còn là 1 chàng trai trẻ thì giọng hơi mềm lại, từ từ giải thích cho cậu.
“Ừm, Asuna đang nằm trong phòng VIP , phải có sự đồng ý của người nhà thì mới được thăm bệnh“
Phòng VIP à. Bệnh viện trung tâm Tokyo là bệnh viện nổi tiếng nhất Tokyo, cũng thuộc top đầu trong Nhật Bản. Viện phí phòng VIP cũng do đó mà là khoản không hề nhỏ. Asuna đã phải điều trị hơn 2 năm, số tiền có thể nói là rất lớn.
Quay lại vấn đề chính, Kirito tính ra hoàn toàn không hề có mối quan hệ với Asuna ở ngoài đời thực. Khoảng thời gian giữa cậu và Asuna chỉ diễn ra ở trong SAO. Hiển nhiên Kirito sẽ không quen biết gia đình của cô.
“Chị có thể cho cách liên lạc với gia đình Asuna được không ạ ? “
“Việc này... “
Cô tiếp tân có vẻ hơi phân vân. Theo quy định thì cô chỉ được liên hệ với người nhà bệnh nhân khi có sự kiện liên quan đến Asuna.
Cô đánh giá chàng trai đối diện. Cậu cao tầm 1m7 , tóc đen mắt đen, mặc một bộ áo khoác dài có vẻ hơi chật. Khuôn mặt cậu rất trẻ, cũng khá gầy nhưng lại đầy sự kiên định, không có vẻ là người xấu .
“Được rồi, em đi lên tầng 3, khu vực VIP phòng số 4 là nơi đang chăm sóc Asuna đó. Cha của Asuna hình như cũng đang ở đó, em có thể lên để xin phép vào“
Kirito theo hướng chỉ của cô tiếp tân, hướng lên tầng mà đi về phía phòng bệnh của Asuna . Cái này... có tính là gặp cha vợ không nhỉ, Kirito thầm nghĩ.
Nhìn lên bảng phòng 4, Kirito khẽ gõ cửa.
“Mời vào“
Một giọng đàn ông hơi trầm vang lên từ sau cửa phòng. Kirito mở cửa , nhìn người đối diện mình . Ông thuộc tuổi khoảng trung niên, mái tóc đã có khá nhiều phần bạc. Theo như lời cô tiếp tân nói thì đây có vẻ là cha của Asuna.
“Cậu là ? “
“Cháu là Kirito, bạn của Asuna trong SAO ạ“
Kirito trả lời, tâm trạng của cậu bây giờ tràn ngập sự căng thẳng.
“Cậu là Kirito đó à ? Hành động của cậu trong SAO thực sự đáng kính phục. Cậu đã giải phóng hơn 6000 người khỏi nơi đó, thay mặt Asuna cảm ơn cậu, chàng trai trẻ . “
Shouzou hơi suy nghĩ gì đó rồi bỗng mỉm cười nói. Vẻ mặt của ông rất hiền hòa, xóa bớt đi sự căng thẳng trong lòng Kirito.
“Asuna... Con bé vẫn chưa tỉnh lại, câu trả lời duy nhất mà bên phía cảnh sát đưa ra được là Server phía SAO bị lỗi , khiến con bé vẫn còn kẹt trong đó. Điều duy nhất bác có thể làm cho con bé chỉ có thể là cầu nguyện“
Shouzou buồn bã, kể lại tình huống của Asuna cho Kirito. Ngày mà nhận thông báo SAO đã phá đảo, niềm vui của Shouzou lớn vô cùng. Ấy vậy mà hơn 1 tuần, Asuna vẫn không tỉnh lại mà không có lời giải thích nào. Tâm trạng của ông như bóng bay bị xịt, niềm vui hoàn toàn thay bởi sự lo lắng.
Kirito nghe vậy thì cũng hướng mắt nhìn vế phía sau Shouzou. Asuna đang nằm đó, yên lặng không có cử động gì. Cô vẫn xinh đẹp như, không thậm chí còn hơn trong SAO.
Điểm khác biệt duy nhất có lẽ là chiếc Nerve gear trên đầu cô. Ánh đèn sáng thông báo nó vẫn đang hoạt động, cũng có nghĩa Asuna chưa hề rời khỏi SAO.
“Nghe nói trong SAO 2 đứa chơi rất thân, ra ngoài nói chuyện với bác đi, bác rất muốn nghe con gái của mình đã sống thế nào trong 2 năm này“
Hai người cùng nhau rời khỏi bệnh viện, đi vào 1 quán cafe sang trọng rồi ngồi tâm sự. Kirito lúc đầu còn hơi câu nệ, nhưng rồi khi cậu bắt đầu kể về Asuna, những cảm xúc không tốt đều biến mất. Ký ức nàng thiếu nữ ấy in sâu đậm trong tâm hồn ấy, Kirito cứ thao thao bất tuyệt mà kể cho Shouzou về những gì cậu biết của Asuna.
Thời gian cứ thế trôi qua.
“Cảm ơn cậu, Kirito-kun. Nói thật bác từng rất lo lắng cho Asuna. Con bé từ nhỏ đã sống trong sự đùm bọc của gia đình. Khi biết Asuna bị nhốt trong SAO, bác đã rất lo lắng. Bác nghĩ con bé sẽ cô đơn, sợ hãi khi không có ai bên cạnh nó. Nhưng giờ đây, ít ra bác đã biết Asuna cũng có khoảng thời gian vui vẻ, con bé có bạn bè , cũng có sự nhiệt huyết, thứ mà bất cứ học sinh trung học nào cũng cần có. “
Shouzou bày tỏ lòng biết ơn của mình trước Kirito. Ông và Kirito trao đổi cách liên lạc, rồi 2 người đàn ông theo 2 hướng khác nhau và rời đi.
Kirito ngẩng đầu, nhìn lên bầu trời đã gần xế chiều. Thời gian thực sự trôi qua thật nhanh. Cậu bỗng nhớ đến cô em gái của mình. Thực kỳ lạ khi nãy giờ Suguha không gọi điện thắc mắc câu nào đó. Kirito mở máy , bắt đầu gọi em gái mình.
“Ahhh... Anh Kirito...Em quay lại bệnh viện giờ.. “
Đợi một lúc khá lâu, Suguha mới bắt máy. Bên đầu kia của điện thoại, cô nói một cách nhanh chóng rồi mau chóng cúp máy.
Kirito cũng chưa kịp nói câu nào đã thấy tiếng bíp từ điện thoại truyền đến.
“Con bé này vẫn lấp tấp như ngày nào“
Kirito lắc đầu, cất điện thoại vào túi rồi quay trở lại bệnh viện. Đợi ở đó một lúc, Suguha mới quay lại.
Kirito không biết mình tưởng tượng hay cảm thấy mặt cô hơi đỏ, quần áo cũng hơi xộc xệch, quyến rũ mê người. Tuy nhiên cậu chỉ lắc đầu , nghĩ là cô chạy vội đến đây sau khi Suguha nhận điện thoại . Kirito nhìn lên ánh hoàng hôn trên bầu trời rồi sóng vai cùng Suguha đi ra trạm điện ngầm.
Suguha bước đi rất chậm, bộ dáng cũng kỳ quái vô cùng. Kirito nhìn thế liền hỏi:
“Chân em làm sao à? “
“Không có gì... Chẳng qua hôm nay em đi tham quan rất nhiều nên người hơi mệt “
Mặt Suguha đỏ rực, hơi ngập ngừng mà trả lời cậu. Nhìn Suguha như vậy, Kirito cũng không nói gì. Không khí tĩnh lặng lại bao trùm lấy 2 người.
“Vậy mọi chuyện thế nào ? “
Suguha qua 1 lúc liền quay đầu qua hỏi Kirito. Nhớ đến tình trạng của Asuna, Kirito chỉ thấy lòng bỗng trở nên nặng trĩu.