Áp Đáo Bảo

Chương 24 :

Ngày đăng: 03:43 19/04/20


Sau giờ cơm trưa, tâm tình Phiền Tiểu Thử khá là vui vẻ. Vui vẻ đến mức khiến Mạc Ảnh Hàn muốn xuống tay hạ sát!



Với loại ngu ngốc này! Quả nhiên nên sớm lột da a lột da, rút gân a rút gân!



Mạc Ảnh Hàn quyết định, từ nay về sau mặc kệ là chuyện gì, nàng sẽ không làm những chuyện thừa thải như vậy với củ khoai lang này!



Mạc Ảnh Hàn tức giận nghiến răng, nhưng mà Phiền Tiểu Thử vẫn còn đang vui vẻ, bởi vì đắc ý vong hình*, khiến nàng không phát hiện ra dị trạng của Mạc Ảnh Hàn.



*Đắc ý quên hình - Chỉ việc đắc ý quá độ không để ý đến xung quanh/bản thân



Nàng vừa ăn cơm, vừa không sợ chết đùa giỡn Mạc Ảnh Hàn.



"Mèo chiêu tài, bộ dạng ghen tuông của ngươi thật đáng yêu."



"..."



"Mèo chiêu tài, thì ra lần nào ngươi cũng hung dữ với ta như vậy, đều vì ái chi thâm, trách chi thiết* a..."



*Dạng thương cho roi cho vọt đó:v



"..."



"Ây za za za, mèo chiêu tài ngươi đừng xấu hổ mà~~~ kỳ thực ta không ngại đâu..."



"..."



"Hì hì hì... mèo chiêu tài, ta thật không ngờ, ngươi lại để ý ta như vậy a~~~~"



"..."



Con người đa số thời gian, thường luôn hô không muốn chết, rồi lại đang không ngừng muốn chết.



Mạc Ảnh Hàn bất động thanh sắc, nàng thậm chí không để ý đến ánh mắt nhiều chuyện của các nhân viên trong nhà ăn đang phóng tới, đương nhiên nàng cũng không để ý đến các âm thanh xì xào khác thường trong nhà ăn. Nàng đang ăn, nàng ăn rất ưu nhã, nàng ăn rất yên tĩnh, yên tĩnh đến không nhìn thấy bất cứ gợn sóng nào.



Trước lúc bão đến, trời lúc nào cũng quang đãng.



Nhưng việc yên lặng khắp nơi này duy trì không được bao lâu.



Bữa trưa trôi qua không tới một giờ, đem Phiền Tiểu Thử còn đang đắm chìm trong sung sướng Mạc Ảnh Hàn vậy mà lại quan tâm mình thì đã bị chủ quản Dương Minh gọi vào phòng làm việc.




"Vậy sao ngươi không làm đi?"



"Vì ta là chủ, ngươi là thuộc hạ, ta cho ngươi tiền, và ngươi muốn tiền lương của ta."



"Mèo chiêu tài! Ngươi rõ ràng tư lợi!" Trả thù, cái này rõ ràng là trả thù mình a!



Mạc Ảnh Hàn lạnh lùng cười, nhướn mi nói: "Là ngươi nói... ái chi thâm, trách chi thiết mà, ngươi không ngại, không phải sao?"



"!!!" Phiền Tiểu Thử hất cái bàn! Phiền Tiểu Thử bị nội thương! Phiền Tiểu Thử rít gào! Thực sự cái nào có thể nhẫn, cái này không thể nhẫn a a a!



...



Về sau, phản ứng dây chuyền của việc này là, trong mấy ngày kế tiếp, không chỉ có Phiền Tiểu Thử, toàn bộ nhân viên trong công ty Vân Tường, lượng công việc của tuần này còn gấp đôi ban đầu.



Một ngày kia, Phiền Tiểu Thử kéo thân xác uể oải về đến công ty chuẩn bị cho công việc kế tiếp, thì nhìn thấy khắp nơi, khắp nơi... đều là xác chết.



Những người này là các đồng chí tử trận trong công cuộc báo thù của Mạc Ảnh Hàn à?



Phiền Tiểu Thử vì bọn họ mà hung hăng gạt lệ! Các đồng chí, khổ cực rồi! Tạm biệt, không tiễn!



Tổng kết của tuần:



Mèo chiêu tài không thể tùy tiện đùa giỡn.



Tin nhiều chuyện của bà chủ không thể tùy tiện nói.



Tổng kết của tuần tiếp theo:



Mạc Ảnh Hàn là một nhai tí tất báo*, so đo từng li, lòng dạ hẹp hòi, tiểu nhân thích thù dai!



*Chuyện nhỏ xíu cũng trả thù



...



Mạc Ảnh Hàn an tĩnh ngồi trong phòng làm việc, an tĩnh uống cốc cafe trong tay.



Thế giới yên tĩnh rồi, thật tốt.