Áp Đáo Bảo

Chương 32 :

Ngày đăng: 03:43 19/04/20


Ngày Mạc Ảnh Hàn về nước, Phiền Tiểu Thử thật sự đi đón.



Giữa từng lớp người đông đúc, trong khoảnh khắc khi ngay từ ánh nhìn đầu tiên Mạc Ảnh Hàn nhìn thấy Phiền Tiểu Thử, tại thời điểm ấy nàng có một cảm giác rất quỷ dị... mừng rỡ?! Cảm động?! Ấm áp?! Đây là dấu hiệu của bôi cụ*.



*Đặc biệt nhắc lại một lần nữa, nó có nghĩa vui của từ bi kịch.



Vì vậy bi kịch thật sự xảy ra, Phiền Tiểu Thử lao vọt tới, sau đó ôm chầm lấy nàng, sau đó vài ánh đèn chớp sáng. Sau đó Mạc Ảnh Hàn xúc động.



Chó săn bây giờ, thật sự chuyên nghiệp a thật sự chuyên nghiệp.



Nàng và củ khoai lang này, quả thật có nhảy xuống sông Trường Giang cũng rửa không sạch sao?



"Mèo chiêu tài, ta có chút nhớ ngươi." Củ khoai lang ôm nàng nói như vậy.



Mạc Ảnh Hàn nói gì? Dựa theo tính cách của nàng, tất nhiên sẽ không nói ra câu nào hay ho. Thế nhưng lúc này bị Phiền Tiểu Thử ôm, có lẽ Mạc Ảnh Hàn cảm thấy nàng có chút tham lam cùng lưu luyến sự ấm áp này, thế nên nàng bỗng dưng, ngay cả câu "Ta cũng có chút nhớ ngươi." Cũng nói ra.



Đáng yêu chết editor....



Tại sao đi công tác có nửa tháng, mà toàn bộ thế giới, đều loạn vậy?



...



Sau khi Mạc Ảnh Hàn trở về, chính là tiếp tục bận bịu, xin lỗi các độc giả, hai nàng trong lúc đó, không có nhanh chóng xảy ra chuyện gì mang tính chất phát triển đâu.



Mạc Ảnh Hàn vẫn như trước không ngừng làm việc làm việc làm việc, họp họp họp.



Mà Phiền Tiểu Thử cũng bận rộn, ngoại trừ làm việc, chính là tiếp tục chơi mấy trò ấu trĩ, nhàm chán, các loại trắc nghiệm trên internet.



《Trắc nghiệm chỉ số hấp dẫn người đồng tính của ngươi》



《Ngươi có đồng tính luyến ái?》



《Trắc nghiệm, ngươi là công hay thụ》



《Trắc nghiệm tỉ lệ công thụ》 Vân vân...



Sau đó, thời gian không ngừng trôi qua trôi qua trôi qua, mùa xuân từ từ biến thành mùa hè.



Rất nhanh đã đến tháng năm.



Một ngày tháng năm, công ty Vân Tường tổ chức niên khánh tròn một năm.



Vân Tường tổ chức một buổi tiệc rượu không lớn không nhỏ ở Phượng Thê Lâu của Bổn gia.



Khách mời cũng không nhiều, cũng không phô trương, không mời các ngôi sao, tối đa là mời một vài người bạn, còn có nhân viên trong công ty, còn có, mấy người của Bổn gia.
Lạc Thu Phân? Tên này Phiền Tiểu Thử có nghe qua.



"A! Chính là minh họa gia sao? Chính là người vẽ tranh rất rất đẹp." Phiền Tiểu Thử kinh hỉ.



"A! Ngươi nói vậy ta sẽ xấu hổ đó." Đối phương ôn nhu cười.



Phiền Tiểu Thử vội vã nắm lấy tay Lạc Thu Phân. "Cái kia, ta luôn rất thích tranh vẽ của ngươi!"



"Thật sao? Thật khéo léo, ta cũng rất thích ảnh chụp của ngươi. Có cơ hội, chúng ta có thể hợp tác."



"Thật sao? Nhất ngôn vi định."



*Một lời đã định.



"Nhất ngôn vi định."



Thật sự là một người dễ nói chuyện a.



Thời gian trò chuyện không nhiều, đối phương liền vào bên trong trước. Phiền Tiểu Thử thật cao hứng. Có thể hợp tác cùng minh họa gia nàng vô cùng thích, dù sao cũng là chuyện khiến người vui vẻ.



"Thu Phân, vừa rồi ngươi bắt tay với nàng, lâu quá nha." Giọng của Từ Sương Giáng nghe không mấy cao hứng.



"Ế? Lâu sao? Ta không cảm thấy a."



"Quá lâu..."



"Vậy, vậy sau này nắm ngắn đi một chút."



"..." Từ tiểu thư ghen.



"Ây za, chung quy không thể không bắt tay mà đúng không? Rất không lễ phép."



"... Ta cảm thấy không bắt cũng không có vấn đề gì."



"Sương Giáng~~~ khi về ta nấu cơm cho ngươi ăn nha? Gần đây ta mới học được một món mới ăn rất ngon."



"..."



"Thế nào?"



"...Được." Aiz! Nếu như người này có thể để nàng giấu ở nhà thì tốt rồi.



Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Đây là các vai khách mời đáp lại yêu cầu cho xuất hiện. Kế tiếp còn mấy người nữa... phỏng chừng muốn chiếm thêm một ít nội dung. o(╯□╰)o