Áp Đáo Bảo

Chương 33 :

Ngày đăng: 03:43 19/04/20


Nhóm người kế tiếp càng khiến Phiền Tiểu Thử hoa si* mất một lúc. Bởi vì nàng quá sáng chói, nhưng không phải là hào quang của xinh đẹp, mà là hào quang của tuấn tú. Tuy biết nàng là nữ sinh, nhưng vẫn không nhịn được khiến các cô gái vì nàng mà làm một chú hươu nhỏ nhảy loạn trong chốc lát.



*Thấy gái đẹp nên ngẩn ngơ:v



Lễ phục màu trắng. Nhưng không phải nữ trang, mà là một bộ tây trang vô cùng hợp với dáng người.



Mái tóc hơi dài có chút xoăn, là loại xoăn tự nhiên.



Người này tuổi còn khá trẻ, rất được người ưa thích, kế toán - Tô Thiến.



Bất quá Phiền Tiểu Thử không biết nhiều về nàng. Nhưng người bên cạnh nàng thì lại khá rõ.



Học cùng cấp với nàng, hệ chính trị - Lạc Hà, đồng thời còn từng một lần làm hội trưởng hội học sinh của học viên Anh Đào.



Tuy Phiền Tiểu Thử chưa lần nào tiến vào hội học sinh, nhưng dựa trên những lần tham gia đại hội thể dục thể thao, có từng hợp tác cùng Lạc Hà, cho nên xem như có quen biết. Hôm nay có thể nhìn thấy nàng ở đây, Phiền Tiểu Thử rất cao hứng.



Chỉ là nàng không ngờ, Lạc Hà vậy mà lại đi cùng Tô Thiến. Các nàng quen nhau sao? Nhưng mà ngẫm lại cũng thấy đúng, trước đây Tô Thiến từng là thành viên của hội học sinh, nếu đã từng làm việc cùng nhau, có biết nhau cũng không có gì kỳ quái... nhưng mà làm bạn đồng hành thì...



Điểm đó Phiền Tiểu Thử vẫn chưa rõ.



Bản thân Tô Thiến có một loại hào quang rất mạnh. Nàng vừa xuất hiện đã hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều người.



Mà cũng đúng, ở trường hợp này, con gái ăn mặc giống như Tô Thiến... dù sao cũng rất ít. 【Căn bản là không có nhỉ?】



Tạo hình của Lạc Hà khá đáng yêu và thoải mái, đứng bên cạnh Tô Thiến, thật có một loại cảm giác trai tài gái sắc.



Chỉ là... Tô Thiến, rõ ràng là nữ sinh.



Phiền Tiểu Thử cảm thấy mình nhất định đã điên rồi, lẽ nào nàng thật sự là đồng tính nhưng hai mươi mấy năm nay lại không biết? Tại sao lúc này nàng thấy từng đôi đi vào đây, đều giống Les? Đều có quan hệ mờ ám?



Ừm... quả thật bạn của Đại Hàn toàn cong veo o(╯□╰)o



Phiền Tiểu Thử tự mình chán ghét bản thân. Nàng thậm chí còn cảm thấy, bản thân YY* các mỹ nữ đến đây, là một loại không tôn trọng.



*Huyễn
Bạch Lam cảm khái: Ai nói chỉ có ái tính mới làm người khác biết ghen tuông? Chỉ cần tình cảm đủ sâu, tình thân, tình bạn cũng sẽ như vậy a.



Hội trường vẫn náo nhiệt, dù cho Mạc Ảnh Hàn có bị Phiền Tiểu Thử kéo đi, tân khách vẫn không ngừng đến, Mạc Thanh Hàn thay thế Mạc Ảnh Hàn ra tiếp đón.



Lần này không chỉ Mạc Thanh Hàn đi tiếp đón khách, ngay cả người của Bổn gia cũng giúp một tay, Tô Thiến vừa vào hội trường, thì thấy có người đến, vì vậy liền mang Lạc Hà theo, cùng nhau ra đó.



Vừa đến là một người con gái mang theo sự ổn trọng, nụ cười điềm đạm, bên cạnh nàng là một người ăn mặc chững chạc, nhưng biểu tình lại không được tốt.



Sơ gia, nguyên bản địa vị ngang hàng với Bổn gia, lại bởi vì trụ cột của Sơ gia là Sơ Đỉnh Văn qua đời mà trở nên suy yếu. Sau đó lại được Bổn gia giúp đỡ, hôm nay con gái của Sơ Đỉnh Văn - Sơ Đông chính thức tiếp quản gia tộc, đang ở đà không ngừng hưng thịnh.



Mục Thu, hôm nay vừa chính thức thay thế cho muội muội của mình, trở thành người quản lý mới của Sơ Đông.



"Tại sao giờ này mới đến?" Một thân tây trang trắng sáng, Tô Thiến đi đến, gương mặt tuấn tú dẫn ra nụ cười nhàn nhạt, nhìn Mục Thu vừa mới bước vào, mở miệng hỏi.



"Sơ gia có một số việc, nên phải nán lại." Mục Thu cười nhạt, xoay người gật nhẹ đầu với những người của Bổn gia ra tiếp đón các nàng.



Ánh mắt đảo quanh một vòng, liền phát hiện điều gì, vì vậy cười, nói với Mạc Thanh Hàn: "Tại sao hôm nay không thấy người chủ sự đâu?"



"Tỷ của ta cũng đúng lúc có việc, chờ một chút sẽ đến." Mạc Thanh Hàn đáp.



Mục Thu không trả lời, bày tỏ ý đã hiểu.



Tang Linh rất quan tâm Sơ Đông, hỏi một vài việc trên phương diện học hành.



"Vừa đến trường, vừa làm việc, có phải rất khổ cực không?" Nàng cười dịu dàng, hỏi cũng dịu dàng.



"Sớm đã thành thói quen, có gì khổ cực hay không khổ cực." Sơ Đông vừa đáp, liền để lộ tuổi tác thật của mình, tuy gương mặt nhìn sơ qua vô cùng trưởng thành và chững chạc, nhưng vừa nghe thấy giọng liền biết, kỳ thực nàng còn là vị thành niên. Giọng điệu còn mang theo một ít ngây ngô là điều khó tránh khỏi.



Mục Thu đau đầu, vị tiểu thư này, lại đang ngạo kiều sao? o(╯□╰)o



Bởi vì đã có một thời gian không gặp, nên có rất nhiều điều muốn nói, nhưng đứng ngoài cửa mà nói chuyện thì thật đáng chú ý, vài người vì vậy mà đi vào góc, tìm chỗ để ngồi. Trò chuyện với nhau một vài chuyện nghiêm túc hoặc một vài chuyện không quan trọng.



Các nàng đều tự mình bề bộn nhiều việc, những lúc có thể cùng nhau tụ họp như vậy, rất khó có được. Mặc dù không phải là thân quen, nhưng cũng không có nhiều khoảng cách, không gì trở ngại các nàng trò chuyện với nhau.