Áp Đáo Bảo
Chương 57 :
Ngày đăng: 03:43 19/04/20
Sau khi gặp mặt, cằm của Phiền Tiểu Thử hoàn toàn rơi xuống đất.
Này này này... này này này... tình cảnh hận sao gặp trễ, gặp lại thật vui, mẹ vợ nhìn con rể, càng nhìn càng thích này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra a a a a!
Không phải như vậy mới đúng chứ? Không nên như vậy mới đúng chứ? Mẹ già à, giọt nước lấp lánh trong mắt mẹ là gì vậy? Cha già à, có cần nhiệt tình nắm tay nắm chân Mạc Ảnh Hàn ở nơi công cộng như vậy không?! Dù tuổi tác kém nhau rất nhiều, nhưng nam nữ khác biệt có biết hay không?
Phiền mama trong đám người thoáng cái liền nhận ra Mạc Ảnh Hàn, sau đó vẻ mặt kích động đá văng Phiền Tiểu Thử ra, vội chạy tới trước mặt Mạc Ảnh Hàn.
"Tiểu Ảnh à, thật sự càng ngày càng đẹp, ấy ấy, trời lạnh thế này, sao ăn mặc ít vậy? Bị lạnh thì làm sao bây giờ đây?" Vừa nói, vừa nhìn từ trên xuống dưới, vẻ mặt đó, là đau lòng a.
"Đúng đó, không phải đã bảo đừng đến đón sao, trời lạnh như thế mà." Phiền baba còn đang kích động nắm tay Mạc Ảnh Hàn.
"Dì và chú không ở trong nước lâu như vậy, đường sá thay đổi rất nhiều, có người đến đón, lúc nào cũng tốt hơn." Biểu tình của Mạc Ảnh Hàn không có gì bất thường, cũng không có bất cứ cảm giác xấu hổ nào, nói điều đó như là việc đương nhiên.
"Nhưng cũng không cần phải tự thân đến đón mà." Tuy là nói như vậy, nụ cười trên mặt cũng không mảy may giấu đi.
Sân bay không phải nơi để trò chuyện, bởi vì nơi đây rất rộng, không tính đến việc có quá nhiều người, âm thanh hỗn tạp, nên lúc nói khá là mệt, chưa kể lúc kích động sẽ vô tình làm động tác này này nọ nọ, cũng không tiện.
Cho nên hàn huyên cơ bản xong, Mạc Ảnh Hàn liền đưa Phiền baba và Phiền mama rời đi.
Mạc Ảnh Hàn nói năng cứng ngắc trang nghiêm, nhưng cũng không ảnh hưởng đến giao tiếp của bọn họ, Phiền baba từ trước đến nay luôn trưởng thành chín chắn hoàn toàn không để ý đến gương mặt tê liệt của Mạc Ảnh Hàn, mà Phiền mama giờ đây còn chín chắn hơn trước cho nên bà hoàn toàn không có áp lực. Đối phương trầm mặc không nói còn khiến Phiền mama luôn sống vô tư này cảm thấy đối phương đang kính trọng bà, chăm chú lắng nghe từng chữ bà nói. Bà thật sự vui vẻ.
Tuy Mạc Ảnh Hàn nói năng cứng ngắc không có nghĩa là nàng không biết nên nói gì. Đúng hơn là nàng không có nói cái gì hết, liền đem cặp đôi Phiền gia làm cho vui vẻ.
"Này này..."
Trong sân bay, Phiền Tiểu Thử nội ngưu đầy mặt đứng tại chỗ.
Này này này... hình như hai người quên cái gì rồi đó! Có phải quên rồi không! Một người trưởng thành đang đứng trước mặt hai người này, đừng có không nhìn con cái như thế!
Con ruột của hai người ở đây này, cha già~~ mẹ già~~
Trước lúc đến đây, Phiền Tiểu Thử lo lắng trong lòng nha, sợ hãi nha, sợ mèo chiêu tài nhà nàng cùng gia đình nàng bất hòa a. Nhưng mà hiện thực, bọn họ rất hòa hợp, vô cùng hòa hợp, nhưng lòng của nàng nha, nhỏ từng giọt máu a! Lòng tự trọng bị đả kích rồi đó!
Phiền gia được quét tước sạch sẽ, những thứ hỏng hóc toàn bộ đều bị Mạc Ảnh Hàn thay mới. Để cặp đôi Phiền gia càng thêm thích thú đến lóe mắt ra ngôi sao.
"Ế?!" Đến phiên Phiền Tiểu Thử bất ngờ. Tên gì? Gì?!
"Ây za... Tiểu Ảnh còn mua cho chúng ta một ngôi nhà ở nước ngoài, thật sự rất dễ chịu. Hơn nữa a, sau khi chúng ta tiếp xúc với Tiểu Ảnh, tài nguyên trong nhà cuồn cuộn chạy tới nha! Con gái! Cố gắng lên! Ra sức bắt con mèo chiêu tài này về!" Phiền Tiểu Thử cũng không đành lòng nhìn ánh mắt hình $ của bà già nhà mình.
Mất mặt a! Thật sự quá mất mặt a!
Nói đến đây, ra là bị hối lộ! Cặp đôi tham tiền của Phiền gia đã hoàn toàn bị hối lộ!
"Mẹ, nhưng mà mèo chiêu tài là giống cái." Phiền Tiểu Thử cảm thấy mình nên nhắc nhở bà già nhà mình một chút, tuy rằng cảm thấy cả nhà nàng không có ai bị bệnh tăng nhãn áp hay đục thủy tinh thể, rõ ràng như thế mà còn không phân biệt được là trống hay mái.
"Ây za! Có tiền còn sai khiến được cả quỷ! Giới tính không quan trọng, con gái, bà già này tin tưởng con không phải là loại người xem trọng tiểu tiết."
"..." Chuyện này rõ ràng rất nghiêm trọng có được hay không a?! Giờ khắc này, tuy rằng rất vui vẻ vì Phiền baba và Phiền mama không có phản đối. Nhưng mà Phiền Tiểu Thử cảm thấy rất là thê lương a ~~~~~~~
Cảm giác giống như bản thân bị mẹ đem đi bán.
~~~~(3_3)~~~~
Sau đó không bao lâu, đêm giao thừa náo nhiệt cũng đến. Bởi vì trước hôm giao thừa trời vẫn có tuyết rơi, cho nên khiến Phiền Tiểu Thử rất lo lắng, nàng không muốn giao thừa tuyết cũng rơi nhiều như vậy.
Cho nên, khi Phiền Tiểu Thử mở mắt ra, cảm nhận được ánh mặt trời từ bên ngoài cửa sổ chiếu vào, tâm tình của nàng vô cùng tung tăng.
Hôm nay là một ngày nắng đẹp, khí trời thật tốt nha.
Hôm nay phải đến nhà mèo chiêu tài ăn tết a.
"..."
Hôm nay còn phải gặp phụ huynh của mèo chiêu tài a...
"..." o(╯□╰)o
Phiền Tiểu Thử tung tăng không nổi nữa. Nàng còn chưa chuẩn bị tâm lý xong... không nên gặp phụ huynh nhanh như vậy ~~~~(3_3)~~~~