Ba Bé Bi Là Nam Chính "Phản Diện"

Chương 36 :

Ngày đăng: 22:48 19/04/20


(đọc kỹ HDSD trước khi dùng: ai ăn uống, ngồi ghế nên cẩn thận)



Sếp Diệp thắt dây an toàn cho tôi, đưa tay lau mồ hôi trên trán tôi, anh dịu dàng, nhưng mặt đầy vẻ lo lắng cùng sợ hãi:



- Nói anh biết, em đau chổ nào? Giọng anh trầm khàn.



- Em....em bị...động thai.... Tôi nhỏ giọng.



Diệp Gia Thành dường như chấn động, bàn tay đang lau mồ hôi trên trán tôi dừng lại, hai mắt anh mở to sáng long lanh, kích động. Sau đó anh không nói gì quay người khởi động xe, tôi nhìn anh cắn răng nức nỡ:



- Sếp....anh.....



- Đừng nói chuyện, anh đưa em tới bệnh viện! Diệp Gia Thành giọng trầm ấm lên tiếng.



- Không được...để người khác thấy không tốt! Tôi vội bắt lấy tay sếp Diệp.



- Không nói nhiều! Tất cả nghe anh! Diệp Gia Thành bá đạo vẫn chuyên tâm lái xe.



Đến giờ phút này tôi còn có thể nói gì hơn nữa đành để sếp Diệp mang đi đâu thì mang, phó thác hết cho sếp Diệp cả mẹ lẫn con. Xe chạy vào bệnh viện dừng ở bãi đổ xe, sếp Diệp quay sang tôi giúp tôi tháo dây an toàn sau đó anh cởi áo đồng phục của tôi chỉ chừa áo thun bó bên trong rồi khoát cho thôi áo vest của anh. Tôi đau đến hoa mắt, chỉ cảm nhận được đôi tay chắc khỏe của anh bế tôi ra khỏi xe rồi bế tới khoa sản.



- Bác sĩ, vợ tôi đau bụng chị xem giúp cô ấy! Diệp Gia Thành giọng lo lắng đặt tôi xuống giường bệnh.



- Ah....là cháu sao? Vị nữ bác sĩ nhìn tôi.



- Mau xem cho cô ấy! Diệp Gia Thành lạnh giọng.



- Được....được.... lúc sáng đã dặn cháu là đừng để động thai lần thứ hai rồi mà! Vị bác sĩ vừa khám vừa nói.



Mồ hôi trên trán tôi rịn ra, Diệp Gia Thành lấy khăn tay lau trán rồi lau mặt cho tôi, nắm lấy tay tôi an ủi:



- Đừng sợ, anh ở đây! Giọng sếp Diệp ấm áp tràn đầy quan tâm cùng lo lắng nắm lấy tay tôi làm tôi thấy hạnh phúc vô cùng, nỗi đau nào cũng có thể vượt qua.



Tôi cắn răng, mặc dù cả người đau đến muốn co lại.



- Em...em không sợ....vì...có anh...... Lồng ngực tôi phập phồng, bàn tay nắm chặt tay Diệp Gia Thành.



- Giờ tôi sẽ tiêm thuốc an thai liều mạnh cho cô ấy! Bác sĩ vừa nói vừa cầm kim tiêm hút lấy thuốc trong lọ tiêm truyền.



- Anh là chồng cô ấy sao? Mau đi làm thủ tục nhập viện đi! Bác sĩ nhìn sang Diệp Gia Thành.



- Em ở đây một lát, anh đi một chút sẽ trở lại ngay! Diệp Gia Thành dùng khăn lau một lớp mồ hôi trên trán tôi, anh nhìn tôi.


Bé trai mũm mỉm đáng yêu, da trắn, môi hồng quay đầu lại chu mỏ:



- Mắc mớ gì tới mày, đồ nhiều chuyện!



Nhỏ mà miệng mồm lanh ghê, làm bé Bình tức khôn nguôi, hai mắt uất ức nhìn mấy anh mình. Bé Thành cười khảy tiến tới nắm lấy cổ áo tên xịt gián lôi đi.



- Thằng kia, buông tao ra! Bé Trình bạo phát.



- Có nghe không? Bé Trình há mồm định cắn nhưng bé Thành đã bóp miệng bé lại.



- Ư....um.... Bé Trình giãy giụa.



- Thằng này không tệ! Bé Khiêm gật đầu.



- Uh! Bé Thành uh lạnh nhạt.



- Mang nó về!!! Keke Bé Quân cười khoái chí.



Bé Trình sợ hãi, thân người run run “bọ buông người ba, mẹ hay nói là đấy sao?” “ôi, ba mẹ ơi, cứu Trình Trình ahhhh” Thành viên 5/6.



Lại vào một ngày đẹp trời, một cậu bé hồn nhiên, mơ mộng vừa nhảy chân sáo vừa hát vang:



“hai con thằn lằn con đùa nhau cắn nhau đứt đuôi, ba thằn lằn buồn hiu – sao không cắn chết luôn đi”....



- Đứng lại! Một đám 5 thằng nhóc choai choai chặn đường một em trai bé bỏng, em trai vẻ mặt sợ hãi.



- Muốn....muốn....gì.....? Bé Đông ôm quần áo run rẩy.



- Mày có biết anh em là phải đoàn kết hay không hả? Bé Khiêm bực tức xách cổ áo bé Đông lên.



- Ah...... Bé Đông giãy giụa.



- Anh em là phải thương yêu nhau! Bé Trình miệng mút cà rem chép chép.



- Cùng nhau đánh người khác như chúng tôi nè! Bé Bình ngây thơ.



- Ai cho mày hát như vậy hả? Bé Quân đánh lên đầu bé Đông một cái bộp.



- Mang nó về đi, dạy cho nó biết anh em là phải như thế nào với nhau! Bé Thành hất cằm ra lệnh.



Từ đó Lục quái được thành lập, có lẽ Lý Đông Anh bị dạy dỗ đến nỗi chỉ biết có anh em nhà mình xuất phát từ việc đó ha ha ha.