Ba Bé Bi Là Nam Chính "Phản Diện"

Chương 56 : Sự đê tiện của lão đại

Ngày đăng: 22:48 19/04/20


Gió biển mặn mùi vị của muối, cái nắng gay gắt làm mọi người ai cũng trở nên khô khan vừa được ân xá là nhảy ngay xuống biển. Thuyền lênh đênh trên mặt biển mênh mông, chúng tôi cách bọn tội phạm khoảng 20 hải lý nhờ vào siêu năng lực của Trịnh Vĩ Bình phát ra xung động làm cho các loài cá từ lớn đến bé không dám bén mảng đến gần tàu nên việc tắm biển rất an toàn không phải sợ có cá mập hay cá sấu tấn công... khụ.... biển làm gì có cá sấu nhỡ.



“Không có đồ bơi mình không tắm đâu!” Tần Tuyết từ chối Hứa Yên, tiếp tục thả câu.



“Tần Tuyết, cá bị Vĩ Bình làm chạy hết rồi chị câu làm gì?” Tôi mỉm cười tinh ranh.



“Ái Thi, chúng ta xuống biển đi” Hứa Yên nắm tay tôi.



“Em không biết bơi” Tôi nhỏ giọng, thật ra tôi bơi rất giỏi, tôi thích nhất là làm nữ hiệp đánh đấm với bơi lội mà. Với tôi nữ hiệp là cái gì cũng phải biết chút ít, vừa vặn bơi lội tôi rất nổi trội.



“Hả? Sếp Diêu cũng không chịu đi, vậy chị đi với ai đây? Sếp Mạch thì khỏi nói rồi, chị ấy bảo mình già bơi không nổi” Hứa Yên chu môi, xụ mặt.



“Tần Tuyết, chị đi bơi với Hứa Yên đi, biết đâu khi bơi sẽ được mấy sếp chú ý một bước lên cao như em thì sao?” Tôi đá lông nheo với Tần Tuyết.



“Thật không? Tần Tuyết đi thôi, biết đâu sếp Trần sẽ để ý mình hay sếp Kỷ cũng không tồi nha” Hứa Yên chạy đến nắm tay Tần Tuyết kéo đi.



Tần Tuyết bị Hứa Yên và tôi dụ dỗ nên không nói một câu phản đối đã theo Hứa Yên nhảy ùm xuống nước với bộ đồ ngủ trên người vì không có đồ bơi. Tôi ôm bụng nhìn dáng bọn họ nhảy xuống nước cười một buổi



Thật lòng tôi cũng cầu cho có sếp nào đó để ý hai cô gái dễ thương đó để chúng tôi “về chung một nhà”, hai cô ấy chẳng tệ chút nào, quan trọng là tấm lòng mà. Mọi người ai cũng xuống nước bơi trông rất vui vẻ chỉ thiếu mỗi nữ chính Diêu Khúc Lan, nam chính Diệp Gia Thành và nam phụ Trần Ngạn Quân. Sếp Mạch giờ này chắc đã ôm chăn đi ngủ.



“Sếp Trần, sao anh không xuống biển?” Tôi đến gần Trần Ngạn Quân, anh ta đang nhìn mặt biển rộng thênh thang có vẻ thất thần.



“À, không có gì thú vị” Trần Ngạn Quân quay đầu mỉm cười với tôi.



“Sếp Trần....” Tôi nhìn Trần Ngạn Quân với ánh mắt gian xảo.



“Có chuyện gì à?” Trần Ngạn Quân nhướn mài.



“Sếp Trần.... anh thích sếp Diêu có đúng không?” Tôi nháy mắt.



“Khụ... khụ... ai nói với em điều đó?”



“Đâu cần ai nói, em có thể nhìn ra mà” Tôi bật cười vỗ vai Trần Ngạn Quân.




“Ngoan!” Diệp Gia Thành nhếch mép cười ôm tôi vào lòng rồi nhìn mọi người “Tiếp tục tắm đi, tôi đưa cô ấy lên trước!”



Cả đám ái muội gật đầu, tôi bị áp tải lên tàu hai tay giữ chặt lấy ngực, lên tới tàu gió thổi làm tôi không kìm được run lên, hắt xì mấy cái. Giận dỗi tên sói già tôi chạy vào phòng tắm nước nóng và thay quần áo. Diệp Gia Thành cũng vào phòng Trần Ngạn Quân tắm rửa thay quần áo mới.



Phân cách tuyến....



“Em lạnh à?” sếp Diệp ngồi xuống giường nhìn tôi.



Tôi bĩu môi trùm chăn kín người không thèm trả lời. Diệp Gia Thành cau mài:



“Anh cưng chìu em nên em sinh ra hư hỏng, ngang bướng rồi!” Chăn trên người bị hất tung, người tôi bị một cơ thể ấm áp đè lên.



“Anh muốn gì, cút!” Tôi mím môi.



“Muốn dạy dỗ em một chút!” Diệp Gia Thành nhìn tôi bằng đôi mắt lạnh, bàn tay lần mò vào cơ thể tôi, tôi run lên.



“Lần sau nếu còn không nghe lời, anh sẽ khiến em đi không nổi! Bây giờ phải nếm thử hình phạt thì em mới biết!” Ai đó hôn lên trán tôi giọng nói thâm trầm.



“Em biết lỗi rồi...” Tôi lí nhí trả lời.



“Biết thì tốt, mang ‘bánh bao’ ra chiêu đãi anh nào!” Con sói già nhỏ giọng.



“Ahhh... anh đi chết đi!” Tôi hét lên.



“Nếu không sợ mọi người vào thấy anh đang được em chiêu đãi món ‘bánh bao’ thật ngon thì em cứ hét đi!” Sếp tổng ra giọng uy hiếp.



“Diệp Gia Thành, anh quá đê tiện... huhu” Tôi ấm ức.



Một hình phạt quá tàn khốc, hình phạt suốt mấy tuần vì bận vụ án nên con sói không được ăn. Lần này con sói già tham ăn, ăn quá mức khiến tôi ngay cả đi cũng liêu xiêu. Ăn xong con sói giũ đuôi “Nếu em trái lời anh, hình phạt là như thế đấy, có hơn chứ không kém...”



Trong lòng tôi đang âm thầm sắp đặt một kế hoạch trả thù con sói già đê tiện Diệp Gia Thành. Sắp tới sinh nhật 70 của bà nội rồi, bà nói lúc đó tôi nhất định phải mang chồng mình về ra mắt bà. Quá 2 năm kết hôn mà không mang về ra mắt là bà nội sẽ ‘cho con biết mùi lợi hại’ vì thế tôi bắt buộc phải đóng gói tên sói già này mang về nhà. Nhưng tôi sẽ đi trước để cho tên chết dầm này vác xác đi tìm. Ai kêu chọc giận tôi, tôi ghi hận lâu lắm đấy nhé!