Ba Bước Hủy Diệt Một Đại Ca Xã Hội Đen

Chương 1 : 1 còn nhỏ đã có chí khí cao

Ngày đăng: 04:30 19/04/20


Nói “ba tuổi nhìn đã già dặn”, lời nói này quả không sai. Trong suốt

hai năm đầu đời, tôi cũng rất bình thường, không khác gì những đứa trẻ

khác, có khóc lóc, có ầm ĩ, có đái dầm. Nhưng đến năm tôi ba tuổi đặc

tính kì dị mới bắt đầu xuất hiện.



Năm tôi lên ba tuổi, tôi rất mê súng. Cái này cũng không ngạc nhiên

gì, là thằng con trai đứa nào chả thích súng, bản tính này do trời quyết định. Nhưng vào một ngày nào đó, tôi bắt đầu lăn lộn dưới sàn nhà đòi

mua khẩu súng mới, mặc cho mẹ tôi mắng mỏ nhất quyết không cho. Dù có

cưỡng chế hay đe dọa cũng đều thất bại, bà nói: “Người tốt chỉ có một

khẩu súng, người xấu mới có nhiều súng. Hạo Nhiên, trong nhà con đã có

một khẩu súng lục rồi, mua thêm nữa sẽ trở thành người xấu đó”.



Tôi nhớ đến có lần xem TV, cũng đúng như mẹ nói vậy, nhưng khát vọng

muốn có súng đã vượt qua phẩm chất yêu cầu của chính mình, cho nên tôi

trả lời, “Con muốn làm người xấu”.



Cuối cùng tôi cũng có được khẩu súng mới, mà cuộc đời tôi cũng đặt phương hướng quyết định từ đó – tôi muốn làm người xấu.



Không cần hoài nghi hoặc là thấy mình may mắn, cái người lớn cho rằng không cần quan tâm mà đánh giá thấp quyết tâm của đứa trẻ ba tuổi đã

khiến mẹ tôi đã lơ đễnh với câu nói sớm gieo vào đầu tôi, vì thế đó là

sai lầm lớn, là thời cơ tốt nhất để tôi xoay chuyển phương hướng cuộc

đời.



Từ đó về sau, mỗi lần xem TV tôi đều đặc biệt chú ý so sánh sự khác

biệt giữa người tốt và kẻ xấu, càng xem càng kiên định quyết tâm tôi

muốn làm người xấu. Cứ nhìn người xấu trên tivi kia kìa, ăn uống thoải

mái, tâm tư thoải mái tùy tiện ham muốn mọi nơi. Trái lại người tốt thì

bị người xấu bắt nạt, hãm hại đến chết đi sống lại, nếm hết mùi đau khổ.



Tôi muốn làm người xấu! Từ ba tuổi trở lên, tôi đã cố gắng hướng đến

mục tiêu này, quán triệt chấp hành đủ loại thủ đoạn của người xấu. Tôi
Cô gái đó và tôi không quan hệ gì, nhưng khi tôi vừa 12 tuổi, bản

tính trời cho của giống đực tranh cường háo thắng bắt đầu thức tỉnh, cho dù là làm người xấu, cũng luôn hy vọng mình có thể tệ nhất, cho nên đối với người đàn bà kia thực sự làm cho tôi cảm thấy cực kì khó chịu. Cái

khiến tôi bốc hỏa nhất là, bà ta còn sinh hạ một tên con trai tà ác Trần Vĩnh Khang. Trần Vĩnh Khang nhỏ hơn tôi ba tuổi, hắn được vinh dự có

mặt trong danh sách xếp hạng những kẻ đáng ghét của tôi. Theo như nhân

sĩ giang hồ cùng nhau phân tích thời kì lịch sử của tôi và Trần Vĩnh

Khang đều cho rằng: Tôi có bản tính xấu xa được hình thành, còn Trần

Vĩnh Khang có bản tính xấu xa do trời sinh. Tốc độ Trần Vĩnh Khang trở

nên xấu xa nhanh hơn tôi, tiến bộ của hắn cũng xuất xắc hơn tôi. Chỉ cần một ít thời gian không dài, hắn đã đuổi kịp tôi trên tất cả địa bàn

khu, và tất nhiên vượt qua tôi là kết quả không tránh khỏi.



Chuyện này sao có thể? Bản tính xấu xa như mẹ nó tôi cũng biết, dù

sao bà ta đã tu luyện hơn ba mươi năm so với tôi, khi tôi bắt đầu học

cái xấu thì bà ta đã muốn thành đại ma vương. Tên nhóc con này nhỏ hơn

tôi ba tuổi mà đã sánh bằng tôi, tôi cũng không muốn sau này đi phía sau hắn làm tiểu đệ, tôi nhất định phải đem cái xấu xa đó bóp chết trong

nôi.



Tôi mang theo thủ hạ bắt đầu dẫn dắt Trần Vĩnh Khang trở về con đường chính diện, sử dụng thủ đoạn lấy độc trị độc. Hắn mà ném nước mũi lên

người khác, phân chó sẽ bay lên người hắn ; hắn tốc váy con gái, hắn sẽ

bị kéo vào một con hẻm sau đó cởi truồng đi ra ; hắn vứt rác vào sân nhà người khác, cách vài ngày sau toàn bộ rác của phố Bàn cờ đều tập hợp ở

cửa nhà hắn … Cứ khi nào hắn làm chuyện xấu thì đều phải gánh chịu sự

trừng phạt.



———————————



[1] Quỷ Kiến Sầu : có nghĩa là

quỷ thấy còn phải buồn. Trong truyện kiếm hiệp Thư kiếm ân cừu lục của

Kim Dung có một nhân vật là Quỷ kiến sầu Thạch Song An. Hắn ta là một

nhân vật rất xấu, võ công cao cường, thiết diện vô tư, nên được giao cho làm Hình đường chủ của Hồng Hoa hội . Ai bị tội, đưa vào nhìn thấy mặt

của hắn là mất viá rồi. Quỷ còn chán, huống chi người…