Ba Bước Hủy Diệt Một Đại Ca Xã Hội Đen
Chương 2 : 2 đi bước hủy diệt đầu tiên —— trúng độc viên đạn bọc đường
Ngày đăng: 04:30 19/04/20
Tôi sửa chữa cho Trần Vĩnh Khang trở về điểm xuất phát thực sự không
phải muốn làm chuyện tốt, một người xấu mà đi làm chuyện tốt không phải
khiến người ta ôm bụng cười lăn lộn sao. Nhưng cái gọi là đối với Giáp
là thuốc quý, đối với Ất lại là thạch tín, đối với Trần Vĩnh Khang là
ác, đối với mọi người lại có thể là thiện. Bởi vậy tôi mới ngăn cản
phiền phức đến mọi người.
Có một hôm Chủ nhật, tôi tìm bạn bè đi chơi, lúc đi ngang qua khu đèn lồng, trùng hợp nhìn thấy Trần Vĩnh Khang bắt nạt chị gái hắn. Tôi
đương nhiên không nói hai lời, đi lên trước tát hắn một cái rồi đẩy chị
gái hắn ra chỗ khác, sau đó đá vào mông hắn một phát. Trần Vĩnh Khang
lúc này đúng là quỷ khóc sói gào.
Sai lầm thật lớn, tôi quên mất đây là cửa nhà hắn, rất nhanh tiếng
khóc kia truyền đến tai lão gà mái. Trần Vĩnh Khang thì dễ đối phó,
nhưng lão gà mái nhà hắn kia ở trước mặt tôi cũng không hẳn ứng phó
được.
Cái gọi là “Đầu có thể rơi, máu có thể chảy, nhưng đàn ông nhất định
phải giữ mặt mũi”. Mặc dù vượt ngoài khả năng, nhưng tôi vẫn kiên định
đối dầu với lão gà mái. Ngày đó tình cảnh thật hỗn loạn, chúng tôi bắt
đầu từ chửi rủa, rồi đến ẩu đả, chấm dứt bằng lưỡng bại câu thương *.
* lưỡng bại câu thương là hiện tượng hai bên không đếm xỉa gì đến sự thiệt hại của bản thân, đánh nhau chết thôi.
Kết quả của sự kiện là tôi đã có thêm một đứa em gái, chỉ vì ẩu đả
chửi rủa với lão gà mái mà tôi vô tình hào hùng tung ra một câu, nói
nhất định sẽ đưa cô gái kia về nhà nuôi. Lão gà mái vô sỉ bỉ ổi bắt lấy
lỗ hổng này, nhất quyết muốn tôi đưa cô gái kia về nhà. Làm thằng đàn
ông có cái danh dự là chết tiệt nhất, tôi mặt mũi bầm dập mang theo con
riêng về nhà.
Về nhà, thấy mặt mũi tôi như vậy bà nội và mẹ hoảng loạn kích động
như “cắt từng khúc ruột”, còn ba tôi cau mày hỏi: “Lần này lại chọc phải người nào?”.
Tôi đẩy cô bé từ sau đến trước mặt mọi người, “Con muốn mọi người
Mỗi lần như thế này, từ sau khi tôi và mẹ trước của cô ấy giao đấu
rồi đưa cô ấy về nhà, cô ấy liền coi tôi là ân nhân cứu mạng, không lúc
nào quên biểu đạt tình cảm cảm kích cô ấy dành cho tôi, luôn ngoan ngoãn nghe lời tôi. Sau đó lại có mấy lần thấy người khác bắt nạt cô ấy, tôi
đều ra mặt ngăn cản, phóng một câu, ai dám làm khó dễ cô ấy chính là làm khó dễ ta. Nói đùa à, em gái của đại ca xã hội đen lại có thể để người
khác bắt nạt sao? Việc này liên quan đến danh dự người đàn ông.
Nhưng lại không nghĩ đến, cô ấy ngượng mộ tôi đến mức mù quáng, nếu
tôi nói gió to thổi cái giếng bay đến tận hàng rào bên kia, thì cứ chờ
coi, cô ấy sẽ lập tức lấy cái hàng rào kia chuyển sang cái giếng bên
này.
Tục ngữ nói tay không đánh khuôn mặt người đang cười, mà tôi đặt ra
kế hoạch làm người xấu của chính mình không bao gồm đánh phụ nữ. Vì thế
mỗi lần đều hại tôi không thể xả hết tức giận ra.
Lần này cũng không ngoại lệ, tôi há to mồm, lời nói khởi binh hỏi tội cũng không thể nào nói nên lời, đành phải cố làm ra vẻ làm mặt nghiên
túc hừ một tiếng từ lỗ mũi.
Cô ấy nghiền ngẫm sắc mặt của tôi, lấy lòng hỏi, “Anh à, em lấy cốc
siro dâu để lạnh cho anh nhé, bây giờ anh có muốn uống không?”.
Tôi nói “Ừ” một tiếng rồi ngồi xuống ghế của cô, cô ấy chạy nhanh ra
lấy đồ uống cho tôi. Chỉ một lát đã bưng đến, cung kính đưa cho tôi,
nhìn tôi uống một ngụm, lộ ra vẻ mặt làm chuyện tốt chờ được khích lệ.
Thật khủng khiếp, sao cô ấy lại nghiền ngẫm khẩu vị của tôi? Cái màu
đỏ không đậm không nhạt này làm ảnh hưởng đến tâm trí tôi, tôi không
uống nổi cái vị này. Nhưng cũng không nói thêm gì, mặt giãn ra, gật đầu
nói: “Ừm, uống ngon lắm”.
Cô ấy lập tức cong mày, hiện lên dáng vẻ rất hạnh phúc. Phải, cho dù
làm người xấu cũng có người khăng khăng hết mực làm tùy tùng, được cô ấy sùng bái như vậy làm cho tôi rất thỏa mãn. Vì thế tôi đứng lên uống hết cốc siro, làm ra vẻ anh trai vuốt tóc em gái, “Rửa sạch cốc đi nhé”.