Bà Chủ Cửa Hàng Thú Cưng

Chương 11 : Labrador 4

Ngày đăng: 20:01 18/04/20


Kết quả so sánh DNA rất nhanh đã có, cha mẹ Tống Duyệt và người chết có DNA trùng khớp 99,99%.



"Nói cách khác, có thể xác định người chết chính là Tống Duyệt, vợ trước của Hình Thiên Hải. Tống Duyệt ngoại tình ly dị, không loại trừ khả năng Hình Thiên Hải trả thù."



"Ngoài ra chúng ta tìm được những phần cơ thể khác cũng chưa gom góp được thi thể nguyên vẹn, phần chưa tìm được chiếm 60% cơ thể, có thể hoài nghi có những địa điểm giấu xác khác nữa."



"Có thể xác định thời gian tử vong không?" Lý Trường Phong hỏi.



"Tạm thời vẫn chưa thể, thi thể bị đông lạnh, lúc phát hiện được cũng chưa tan hoàn toàn. Phương pháp phán đoán thời gian chết cũng không có giá trị, nhân viên pháp y chỉ có thể đưa ra đại khái thời gian, có lẽ là hơn hai tuần nhưng chưa đến bảy tuần."



"Phạm vi cũng quá lớn, muốn rà soát cũng khó khăn." Lý Trường Phong cau mày nói, "Như vậy đi, trước tiên điều tra những địa điểm vứt xác khác, tìm được thi thể nguyên vẹn sau đó căn cứ nơi vứt xác mà tiến hành kiểm tra. Xem xét CCTV gần đó coi có người nào khả nghi không. Còn nữa, mau sớm tìm ra nơi đầu tiên phát sinh án mạng.



"Dạ."



"Liên lạc với cha mẹ, bạn bè của Tống Duyệt, tra xem nạn nhân về nước khi nào, tại sao về nước, sau khi về nước đã làm cái gì, có kết thù với người nào không."



"Được thưa đội trưởng."



Lý Trường Phong nói xong nhìn quanh một vòng, "Còn có gì muốn bổ sung không?"



"Đội trưởng," Lâm Lang mở miệng nói, "Không điều tra con chó kia sao? Chó không thể thành tinh thật, nó có thể đem xác của Tống Duyệt tới báo án nhất định là do sau lưng có người can thiệp. Nói không chừng người nọ chính là nhân chứng nhìn thấy tận mắt? Chẳng qua là sợ bị trả thù nên không dám lộ mặt?"



Lý Trường Phong gật đầu, "Đúng thật có khả năng này, cậu đi điều tra đi."



"Được."



Giản Diệc Thừa bỗng nhiên lên tiếng, "Tôi cùng đi với cậu, có thể tôi biết con chó này là của ai."



******



Lâm Lang vừa lái xe vừa nói, "Tớ còn tưởng rằng phải miệt mài nhìn CCTV mới có thể biết được vị trí của nó! Cậu biết thì đỡ một chuyện rồi. Nhưng mà sao cậu biết đó là chó nhà ai?"



Giản Diệc Thừa tỉnh bơ nói, "Nó đi với một người bạn học cũ, chắc là của cô ấy."




"Ờ đúng rồi, chúng ta tới biệt thự Nam Sơn làm gì?"



"Dẫn nó đi tìm nơi gây án." Giản Diệc Thừa chỉ A Bố đang ngồi phía sau.



*****



"Thừa dịp Hình Thiên Hải chưa bị thả ra, chúng ta nhanh lên!" Lâm Lang vừa đeo găng tay vừa nói.



Giản Diệc Thừa ngồi chồm hổm xuống sờ đầu A Bố, "A Bố phải không? Dẫn chúng ta đi tìm nơi Tống Duyệt bị hại đi."



A Bố u u vài tiếng rồi lập tức chạy lên lầu hai. Thật ra thì nó nghe không hiểu anh ta đang nói gì nhưng trước khi đi Sơ Ngữ đã nói với nó, phải dẫn bọn họ đi tới nơi chủ nhân bị sát hại, còn có nơi Hình Thiên Hải giấu hai con chó kia nữa.



Giản Diệc Thừa và Lâm Lang đi theo nó lên lầu, cuối cùng dừng ở trước phòng vệ sinh, "Chính là chỗ này à?"



A Bố gâu một tiếng rồi lại chạy tới phòng bếp.



"Ý nó là gì đây?" Lâm Lang hỏi.



"Hiện trường gây án có thể không chỉ ở một chỗ."



Ngay sau đó A Bố lại dẫn bọn họ ra ngoài biệt thự, đi tới vườn hoa. Nơi đó có xây một chuồng chó, bên trong nuôi hai con Ngao Tây Tạng hung dữ. Giản Diệc Thừa vừa tới gần một chút thì bọn nó đã sủa điên cuồng.



"Làm tớ giật cả mình, hai con chó này thật dữ! A Bố dẫn chúng ta tới đây làm gì?"



Giản Diệc Thừa không lên tiếng, từ từ đến gần hai con Ngao, cau mày cẩn thận quan sát. Lâm Lang thấy anh đang suy nghĩ cũng không làm phiền, anh ta đi theo tới bên cạnh nhìn, nhìn tới nhìn lui cũng không nhìn ra cái gì.



Hồi lâu Giản Diệc Thừa rốt cuộc cũng mở miệng, giọng nói có hơi lạnh, "Tớ nghĩ tớ biết thi thể không tìm được đang ở đâu rồi."



"Ở đâu?"



"Ở trong bụng bọn nó."