Bà Xã, Anh Chỉ Thương Em

Chương 100 : Kẻ lừa đảo

Ngày đăng: 16:51 19/04/20


"Về sau cũng không cho phép có." Giọng nói của Đằng Cận Tư không mặn

không nhạt, lại ẩn chứa sức đe doạ khiếp người, làm cho người khác không dám phản bác lời của anh.



Ít nhất Lương thật sự cảm thấy như

vậy, cô hơi bĩu môi, ngay sau đó lập tức che giấu, mặc dù không thích,

cũng không thể biểu hiện rõ ràng ra như vậy.



"Biết rồi."



Từ trong giọng nói của cô Đằng Cận Tư nghe được sự không tình nguyện, lông mày nhíu chặt ở một chỗ, anh ngưng mắt nhìn người trước mắt, ánh đèn

đường ban đêm toả ra một tầng ánh sáng vàng nhạt, tựa như có một loại ma lực, vòng quanh những đường cong rực rỡ trên người cô.



Môi của

cô gần anh trong gang tấc, hình dáng đẹp đẽ như củ ấu, mềm mại mà mang

theo mùi thơm ngát, hô hấp của hai người liên tục phả lên trên mặt của

đối phương.



Hơi ngứa, tê tê, mang theo một tia mê hoặc lòng người.



Sự yên ắng trong buồng xe lẳng lặng chảy xuôi như một khúc dương cầm du

dương, êm ái đi vào lòng người, khiến người khác cảm thấy yên bình, hai

người cứ nhìn nhau như vậy, tầm mắt hai người giao cùng một chỗ, dường

như cả hai đã quên hết hoàn cảnh xung quanh mình, chỉ lo đắm chìm trong

thế giới riêng của hai người.



Gương mặt Lương Chân Chân đỏ lên

như có hai ngọn lửa đang thiêu đốt, cô chỉ không cẩn thận ngước mắt nhìn anh một cái, kết quả đối mặt với con ngươi thâm thúy tối tăm của anh,

làm cho cô kinh ngạc chính là, ở trong đó cư nhiên phản chiếu ra bóng

dáng nho nhỏ của mình, cô không khỏi nhìn chằm chằm hai bóng dáng nho

nhỏ này, cảm thấy rất là mới lạ.



Cô như vậy liền làm cho Đằng Cận Tư có một loại ảo giác, anh cho là cô đã bị dung mạo anh tuấn tiêu sái

của anh khiến cho mê hoặc, cô chuyên chú nhìn mình chằm chằm như vậy,

duy trì một tư thế không nhúc nhích, tâm tình không khỏi thật tốt, ngay

cả ánh mắt cũng dịu dàng rất nhiều, trên mặt người đàn ông lãnh khốc bá

đạo nhanh chóng bao phủ lên một tầng dịu dàng.



Bàn tay dịu dàng

chậm rãi vuốt ve gương mặt mềm mại như nước của cô, lòng ngón tay từng

chút từng chút nhẹ nhàng hoạt động, mỗi một cái cũng tựa như đang vuốt

ve một món đồ gốm sứ trân quý, dụng tâm như thế, quý trọng như thế.



"Anh. . . . . . Ách. . . . . . Cái đó. . . . . ." Lương Chân Chân cảm giác

mình sắp bị bộ dạng của anh làm cho ngán chết rồi, sao đột nhiên ác ma

lại trở nên dịu dàng như vậy đây? Đúng là làm cô cảm thấy không quen

chút nào!



Đột nhiên cô lên tiếng phá vỡ không gian yên tĩnh tốt
phạm mình, cô sợ đến vội vàng hét rầm lên.



"Câm miệng!" Đằng Cận Tư chỉ cảm thấy đau cả đầu, cô gái này đúng là phá hư hết một bụng tâm trạng tốt của anh.



Hơn nữa, cô có cần kêu doạ người như gặp quỷ vậy không?



Anh xé quần áo cô hay làm chuyện gì đáng chết với cô hay sao? Quả thực là

buồn cười, càng ngày càng không đáng yêu rồi! Mất hứng vô cùng!



Động tác cởi thắt dây an toàn chợt trở nên thô lỗ, ánh mắt lạnh buốt liếc về phía người nào đó, hừ lạnh một tiếng, ngồi thẳng người, đẩy cửa xe đi

ra ngoài.



"Tôi. . . . . ." Lương Chân Chân giờ mới hiểu được thì

ra người ta chỉ là muốn giúp cô cởi dây an toàn! Không trách được ghé

sát gần như vậy! Nhưng này cũng không thể trách cô, vừa mở mắt ra mà gặp mặt người to như vậy, căn bản không có hoàn toàn tỉnh táo lại, tất cả

phản ứng chỉ là hành động theo tiềm thức mà thôi.



Cô cũng không phải là cố ý, ai bảo bình thường anh khiến cho người khác có cảm giác xấu xa! Đáng đời!



Mắt thấy người ta đi càng ngày càng xa rồi, cô mới giật mình xuống xe, bên

ngoài tối quá! Hơn nữa rất nhiều cây cỏ, côn trùng đang kêu "Thầm thì

chít chít", giống như trong đêm khuya động vật nhỏ tụ họp ở một chỗ

trình diễn đại hợp xướng, huhu. . . . . . Thật là đáng sợ!



Vội mở cửa, nhảy xuống xe, vội vã chạy theo bóng lưng sắp biến mất.



Đằng Cận Tư nhét hai tay vào túi, vẻ mặt lãnh ngạo đi vào trong nhà, không

thèm liếc nhìn người hầu đang cung kính cúi chào, lạnh lùng đi lên phòng ngủ trên lầu hai.



Lương Chân Chân đi theo vào, lúc này mới sâu

sắc cảm nhận được chân mình quá ngắn, chạy nhanh như vậy cũng không đuổi theo kịp ác ma chân dài, đợi đến khi tiếp xúc được ánh mắt khó hiểu của các người hầu quăng tới thì cô nhún vai, bày tỏ cô không rõ.



Cô cũng không thể ngu đến nói cho những người giúp việc kia, "A, Đằng thiếu của mấy người là bị tôi chọc tức."



Cho nên, vẫn không nói gì là tốt nhất, ngay sau đó đi lên lầu hai.



Mới vừa vào phòng ngủ, cô liền nghe cửa phòng tắm truyền đến tiếng"Bùm"

thật lớn, cô sợ đến tim đập bùm bụp, đôi tay vội vàng che trái tim nhỏ

đang đập cuồng loạn, làm mặt quỷ về phía bóng người mờ ảo trong phòng

tắm.



Ác ma siêu cấp lạnh lùng!



Vậy mà, một giây kế

tiếp, cô lại bắt đầu phiền muộn , trong phòng tắm"Rào rào" tiếng nước

chảy biểu thị một vấn đề rất nghiêm trọng, đợi ác ma ra ngoài, nhất định sẽ yêu cầu OX với mình. . . . . .