Bà Xã, Anh Chỉ Thương Em

Chương 101 : Vẫn chưa thỏa mãn, em còn muốn nữa sao?

Ngày đăng: 16:51 19/04/20


Nhưng tối nay cô thực sự chẳng còn tâm trạng, anh trai của cô vừa mới rời đi, mẹ Diệp ở nhà một mình rơi lệ trong âm thầm, cô đã bị buộc phải chịu đựng ác ma lúc nào cũng có thể sẽ bùng nổ dục vọng. Hãy nhìn xem, rõ ràng là không muốn, nhưng không làm được gì cả.



Ngón tay dần dần buộc chặt, nắm chặt drap trải giường vò thành một đống nhăn nhúm, vừa rồi ở trên xe có điều hòa tâm trạng chán nản bỗng nhiên nổi dậy, mặc dù đã rất nhiều lần "này nọ í é í é" cùng ác ma, thậm chí ngay cả ở những phút cuối cùng trong thân thể đều dâng lên một loại sung sướng cùng khoái cảm không thể nói, nhưng cô lại không muốn, cũng không phải là cô tự nguyện.



Cơ thể và suy nghĩ không giống nhau. Đối với ác ma, có lẽ trước kia cô không có e ngại và đáng ghét như vậy, thậm chí cô có lúc còn to gan ở trong lòng bí mật mắng anh, như vậy đều không có nghĩa là cô sẽ thích anh.



Thích hoặc là yêu, không phải dễ dàng như vậy, đặc biệt là yêu một người, đó là phải phát ra từ trong tim.



Cô không yêu, vì vậy luôn luôn không thực sự hiểu, cô không ăn qua thịt heo cũng đã gặp heo chạy! Trên căn bản còn là rõ ràng một chút, chẳng hạn như Cát gia, đây là điển hình của một người phụ nữ trong tình yêu, giữa hai lông mày luôn nhuộm một ý nghĩa sâu sắc của tình yêu, cô ấy hạnh phúc, cũng làm người ta hâm mộ, có thể sống như vậy bản thân cũng tự nhiên.



Aiz. . . . . .



Cô nghiêng đầu ngó ra bóng đêm xinh đẹp quyến rũ ngoài cửa sổ, ánh đèn rải rác, theo từng cụm hoặc tích tụ, hoặc lan rộng, hoặc che phủ, không có theo quy luật và cách thức nào, lại đẹp tự nhiên như vậy, rất tươi sáng và quyến rũ, làm cho toàn bộ thành phố phủ lên một tầng sắc thái lãng mạn xinh đẹp.



Khi Đằng Cận Tư từ phòng tắm đi ra, liền nhìn thấy nai con ngồi ở bên giường ngây ngốc nhìn bóng đêm ngoài cửa sổ, con ngươi tan rã, ánh mắt không có trọng tâm nhìn chằm chằm một dải ánh đèn huyền ảo mê hoặc kia.



"Khụ!"



Anh cố ý che miệng ho nhẹ một tiếng, gây sự chú ý cho người đang ở trên giường.



"Ah. . . . . . Anh tắm xong rồi."



Suy nghĩ của Lương Chân Chân lập tức trở lại, quay đầu lại nhìn về phía người đang đi tới, phát hiện anh gần như chỉ có một cái khăn tắm quấn ở bên hông, trên người trần trụi cường tráng đi về phía cô, những giọt nước trong suốt dọc theo cơ bụng chảy xuống bắp thịt cường tráng màu đồng cổ kia.



Không thể không thừa nhận, vóc người của ác ma, thật sự rất đẹp, hoàn toàn không thấy được một khối thịt dư thừa, vân da rõ ràng, nhìn. . . . . . Thật sự là đẹp mắt a!



"Tới đây."



Đằng Cận Tư rất hài lòng thấy nai con hướng ánh mắt háo sắc về phía vóc người của mình, từ nhỏ đến lớn anh đã hình thành tốt thói quen tập thể hình, cho nên, đối với vóc dáng của mình, anh luôn vô cùng tự tin.



Dĩ nhiên, anh cũng sẽ không dễ dàng biểu diễn cho người khác nhìn, từ một mức độ nào đó mà nói, về phương diện này anh vẫn là giữ mình rất trong sạch.
Cô không có nghe lầm chớ? Ngủ còn cởi áo lót của cô làm gì, hại cô còn tưởng rằng. . . .



"Thế nào? Vẫn chưa thỏa mãn, em còn muốn nữa sao?"



Đằng Cận Tư thấy phản ứng sợ hãi như thế của cô, không khỏi trêu nói.



"Không có. . . . . . Không có."



Lương Chân Chân vội vàng lắc đầu một cái, cái dáng vẻ vội vàng phủ nhận kia thật rất khiến người khác khó chịu a!



Cho nên ——



Hai đóa mềm mại trước ngực của cô bị người khác xâm nhập lần nữa, anh còn ghé vào bên tai cô chế nhạo:



"Quá nhỏ! Càng bọc càng nhỏ, buổi tối phải cởi bỏ gò bó thả lỏng để cho nó phát triển.."



( o``.``o) mồ hôi đổ như thác. . . . . .



Lương Chân Chân bị lời nói của anh làm cho mắc cỡ đỏ mặt, đại ác ma khốn kiếp! Lại có thể ghét bỏ ngực nhỏ của cô, ghét bỏ còn sờ nó làm gì, lấy tay thúi của anh ra! Đáng ghét chết đi!



"Đừng nhúc nhích, châm lửa em phải tự dập tắt, tự mình cân nhắc."



Đằng Cận Tư lạnh lùng uy hiếp nai con giãy dụa trong ngực.



Ưmh. . . . . . Được rồi, vì không bị xoa xoa nắn nắn, cô vẫn nên ngoan ngoãn nằm im, thế cho nên cô vẫn duy trì cái tư thế làm ổ ở trong lòng ác ma, căn bản là không dám nhúc nhích, sợ không cẩn thận động chạm đến con quái vật to lớn nguy hiểm, làm hại chính mình ngày mai không thể đi học.



Tâm tình Đằng Cận Tư thật tốt nhốt chặt người phụ nữ trong ngực, rất hài lòng với vẻ nhu thuận mềm mại của cô, giấc ngủ dần dần đến với anh, trong mơ màng, anh lẩm bẩm bên tai Lương Chân Chân một câu.



"Ngoan, ngủ đi, tối mai theo anh tham dự một buổi tiệc. . . . . ."