Bà Xã, Anh Chỉ Thương Em

Chương 150 : Trừng trị

Ngày đăng: 16:52 19/04/20


Đại học F đang định xây dựng lại một thư viện mới, cho học sinh có một môi trường học tập tốt hơn, nhưng khổ nổi số tiền quá mức khổng lồ, trong khoảng thời gian ngắn không có cách nào xoay sở, liền kéo dài chậm chạp không có tiến triển.



Nam Cung Thần cũng không biết từ chỗ nào biết đến tin tức này, liền tự mình đến gặp lãnh đạo của nhà trường, rất trực tiếp nói rõ ý đến: tập đoàn Đế Hào Tư có thể tài trợ toàn bộ dự án xây dựng, điều kiện duy nhất chính là trả lại danh dự cho Lương Chân Chân, vả lại sau này trong trường học không cho phép lại xuất hiện bất kỳ lời đồn đãi nào gây bất lợi cho cô, về việc phần thưởng và học bổng cô đáng lẽ được nhận thì không thể thiếu.



Tóm lại, tất cả phải trở về như cũ.ChiMy-lllêquúyđônn



Bởi vì một số tiền lớn và lực uy hiếp của nhà họ Đằng như vậy, lãnh đạo nhà trường liên tục không ngừng đồng ý, cam kết nhất định làm theo, sẽ âm thầm gây áp lực đè xuống chuyện lần này.



"Được, hi vọng hiệu trưởng Đổng nói được sẽ làm được, đừng để bởi vì chuyện nhỏ này mà ảnh hưởng đến danh tiếng của cả trường học. Với Lương Chân Chân cá nhân mà nói, cô có thể chuyển trường thậm chí ra nước ngoài học, về sau vài năm trở về đoán chừng chuyện này đã sớm bay theo năm tháng, không có ảnh hưởng lớn đến cô ấy; nhưng mà đối với trường học lại khác, một khi đăng báo hoặc là lan tin ra ngoài xã hội sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt gì, truyền vào trong tai gia đình phụ huynh học sinh, tổn thất chỉ có hiệu trưởng Đổng mà thôi; huống chi căn cơ của nhà họ Đằng ở thành phố C khổng lồ, muốn che chở một người, không có người dám nói chữ ‘ không ’. Tất cả quan hệ lợi hại, tôi đã phân tích rất chu đáo, nên làm sao, tôi nghĩ hiệu trưởng Đổng nên rất rõ ràng chứ?" Nam Cung Thần cười híp mắt nói, giọng nói trầm bồng du dương, nặng nhẹ có lực.



Hiệu trưởng Đổng vội vàng nói: "Anh Nam Cung yên tâm, chuyện này tôi nhất định sẽ sắp xếp ổn thỏa, bảo đảm lúc Lương Chân Chân trở về trường học, tất cả lời đồn đãi lúc trước sẽ không lại xuất hiện."ChiMy-lllêquúyđônn



Đây là việc thứ nhất mà Nam Cung Thần phải làm khi trở về thành phố C, sau khi hiểu rõ toàn bộ mọi việc anh và cậu chủ liền bày mưu đặt kế đến trường học, tiến hành một trận uy hiếp và dụ dỗ với hiệu trưởng.



Sau khi làm xong chuyện này, anh ngồi trên xe gọi điện thoại phái người đi điều tra người chửi bới Lương Chân Chân chính là cô nữ sinh Trần Khả Doanh, biết được cô đang trên đường đến sân bay, lập tức chạy xe tới đó.



Trần Khả Doanh rất không muốn rời khỏi quê quán của cô, nhưng Phương Y Nhu uy hiếp đe dọa cô, nói nếu cô không rời đi liền phá hủy cô, phá hủy cô còn thảm hơn Lương Chân Chân, bị người người phỉ nhổ; rời đi lại có rất nhiều chỗ tốt, có thể được miễn phí ra nước ngoài học, cua trai đẹp nước khác, còn có thể tiêu xài thoải mái.


Trong lòng có một loại đau khổ không nói ra lời, khuyết điểm lớn nhất của cô chính là không quản được miệng của mình, bình thường chuyện thích làm nhất là nhiều chuyện trên trời dưới đất, nhưng bây giờ muốn cô câm miệng, quả thật chính là hình phạt tàn nhẫn!ChiMy-lllêquúyđônn



Nam Cung Thần trở lại trên xe liền trực tiếp lái xe đến "Hoàng Triều Thịnh Yến", anh nghĩ trước hết không nên bứt dây động rừng, về phần cậu chủ, anh cần xác thực tin tức chính xác, sau đó mới đánh cho chủ mưu xuống mười tám tầng địa ngục, cho nên anh còn phải đi tìm chứng cớ.



*****



Cũng trong lúc đó, bên trong biệt thự Lan Đình Uyển, Lương Chân Chân ngủ thẳng buổi trưa mới từ từ tỉnh lại, lười biếng xoay người, sờ sờ bên giường, trống rỗng, liền biết ác ma đi làm.



Trong đầu bỗng nhiên nhớ tới tối hôm qua trước khi ngủ anh nói nhỏ bên tai mình "Ngày mai không cần đi học, đợi sau khi xử lý mọi chuyện rồi hẳn đi." Cô rất muốn gọi điện thoại hỏi anh, phải đợi bao lâu đây?



Nhưng nghĩ lại, nhất định sẽ không nhanh như vậy, vẫn là nên yên tâm ở chỗ này mấy ngày đi, dù sao cô cũng không muốn trở về trường học, chỗ đó có quá nhiều kí ức đau buồn, nghỉ cũng tốt.



Sau khi ăn cơm trưa xong, cô liền hỏi Hạ Đông ở đây có phòng sách không, cô muốn yên tĩnh đọc sách một mình.ChiMy-lllêquúyđônn



Hạ Đông mỉm cười mang cô đến phòng sách trên lầu ba, ở trong đó quả thật có thể so với một thư viện mô hình nhỏ, chỉ là phần lớn đều là sách về tài chính, kinh tế học, Time Magazine, toàn cầu...; còn một phần nhỏ là các loại sách lịch sử và địa lý văn hóa, không tìm thấy một quyển tiểu thuyết nào.



Trời ơi. . . . . . Phòng sách của ác ma thật đúng là không thích hợp với cô 吖!