Bà Xã, Anh Chỉ Thương Em

Chương 216 : Ba năm sau gặp lại (hai)

Ngày đăng: 16:53 19/04/20


Nam Cung Thần rất quả quyết lắc đầu, “Không có.”



Anh cũng thấy rất lạ không biết đến cùng thì ba năm nay Lương tiểu thư đi đâu, sao giống như không tồn tại trên thế gian này mà bốc hơi rồi? Một chút tăm hơi cũng không có, chẳng lẽ đã sửa lại tên, đổi thân phận mới?



Mặc dù một lần lại một lần nữa thất vọng, nhưng Đằng Cận Tư vẫn không nhịn được mà hỏi mỗi ngày, cuộc sống luôn phải kéo dài hy vọng đúng không?



Trong lòng anh hiểu chắc chắn là nai con rất hận anh, bằng không sẽ không biến mất hoàn toàn như vậy, vốn không cho anh một chút hy vọng để bù lại, mỗi lần nhớ tới ánh mắt uất ức đau lòng của cô, tim của anh cũng đau theo, nai con, chỉ cần em trở lại, em muốn anh làm gì anh cũng đồng ý.



Chuyện quá khứ là anh đã sai, bởi vì không tin tưởng nên anh đã phải trả một cái giá cao đau đớn thê thảm như vậy, trong ba năm rời anh đi, em sống tốt không? Nếu ông trời cho anh gặp lại em, anh chắc chắn sẽ không buông tay nữa, anh sẽ dùng hết khả năng để che chở cho em, thương em, yêu em.



Trong đại sảnh sân bay, ba cô gái hưng phấn ôm nhau, dường như có quá nhiều điều muốn nói, nhưng trong khoảng thời gian ngắn không biết nên bắt đầu nói từ đâu, giữa hai chân mày nhuộm đầy sung sướng cùng vui vẻ, ngay cả khóe miệng cũng hơi nhếch lên.



“Chân Chân, hơn một năm không gặp, cậu càng xinh đẹp hơn đó, quả nhiên là học múa có khác! Cả khí chất đã bay lên một cấp độ mà chúng tớ không có cách nào vượt qua, phóng khoáng mà thoát tục, trong lành lịch sự tao nhã!” Tiết Giai Ny kích động nói, trong thời gian ba năm này cô mượn danh nghĩa đi du lịch qua thăm Chân Chân mấy lần, bởi vì đi nhiều quốc gia, hơn nữa cô thông minh, nên không bị người của Đằng Cận Tư phát hiện.



Lương Chân Chân giận dữ lườm cô một cái, nói chế nhạo: “Đây là muốn cho người ta biết bây giờ cậu chính là tiểu Lạc phát thanh viên đài DJ nổi tiếng nhất thành phố C, đoán chừng sẽ làm kinh động đến tròng mắt một đám người, dịu dàng uyển chuyển rất không hợp với cậu rồi.”



“Phụt! Tớ đã nói trước rồi, dieendaanleequuyddoon Ngoa tử là yêu nữ hai mặt tiêu chuẩn, bình thường tính cách thô kệch dã mãn, một khi đã tập trung làm việc, con người thay đổi hoàn toàn, giọng nói kia, mỗi lần nghe thấy đều khiến cho tớ nổi da gà đầy người, buồn nôn đến vậy.” Cát Xuyến nói phụ họa, vẻ mặt quái dị phong phú.



Tiết Giai Ny nhe răng nhếch miệng nhìn hai người chằm chằm, cắn răng nghiến lợi, “Hai người các cậu… muốn ăn đòn phải không?” Vừa nói vừa làm ra vẻ vung tay chuẩn bị đánh hai cô.



“Ôi trời! Nhìn dáng vẻ giương nanh múa vuốt của cậu coi, hôm nào tớ lộ ra Microblogging * giúp cậu? Gặp gỡ chính cậu?” Cát Xuyến đưa tay bắt lấy đôi tay đang múa may của cô ấy, cười đến sáng láng.




“Cậu chủ, còn có hai mươi phút để làm thủ tục!” Anh không quên nhắc nhở BOSS đại nhân anh minh thần võ của mình, đây chính là đang vội vàng đi NewYork bàn bạc ký kết hợp đồng công việc, không thể chậm trễ!



Tâm tư của Đằng Cận Tư đã sớm bay đi rồi, một lòng chỉ nhớ tới giọng nói quen thuộc đó, hoàn toàn xem thường Nam Cung Thần đang la to, khi anh chạy tới cửa, vừa đúng lúc nhìn thấy một chiếc ferrari màu đỏ như lửa chạy qua, chỗ ngồi cạnh tài xế không phải nai con thì là ai?



Mái tóc đen dài như lụa của cô ấy đã bị cô ấy cắt ngắn rồi, càng thành thục và quyến rũ hơn trước kia, cũng càng đẹp, khóe miệng nhếch lên lộ ra nụ cười thản nhiên càng làm cho anh không dời mắt được.



“Nai con.” Anh đã không khống chế được phần nhớ nhung đã cất giấu nơi đáy lòng được nữa, chỉ nghĩ đến không thể buông tay, cũng không thể để mặc cho cô biến mất ngay bên cạnh mình được.



Nhưng chiếc xe kia vốn không để ý đến anh, tốc độ càng lúc càng nhanh, đảo mắt đã biến mất, anh gấp đến mức mất lý trí nhấc chân đuổi theo, nhưng dù anh chạy nhanh đến mấy cũng không thể đuổi kịp xe thể thao, vẫn còn phải nhìn cô biến mất ngay trước mắt mình.



Lương Chân Chân đang nói chuyện vui vẻ với các bạn, đột nhiên nghe thấy có một người gọi “Nai con.”



Xưng hô này của một người đặc biệt nào đó, giọng nói trầm thấp đầy sức hút quen thuộc khiến cả đời cô cũng không thể quên được, đã sớm chôn sâu trong đáy lòng cô, rõ ràng có một cảm giác mãnh liệt muốn nhìn qua kính chiếu hậu, nhưng cô vẫn nhịn xuống.



“Chân Chân, anh ta... đuổi theo phía sau.” Tiết Giai Ny nhìn qua gương chiếu hậu thấy một người đàn ông đang nhanh chóng lqd đuổi theo, nhưng tốc độ của anh ta sao bì kịp với xe thể thao? Tốn công vô ích mà thôi.



Ngón tay Lương Chân Chân xoắn lại, mím chặt môi, không nói một lời, cho dù cô nhớ người xưa, thật ra một khi tạo thành tổn thương, liền tạo thành khoảng cách không thể nào phai mờ, cô không có dũng khí vượt qua nó, càng không muốn dẫm vào vết xe đổ! Yêu khắc cốt ghi tâm một lần như vậy là đủ rồi, cô không thể chịu đựng lần thứ hai.



Tiết Giai Ny thấy cô không nói lời nào, liền hiểu, nhấn mạnh chân ga, tốc độ nhanh hơn, ném Đằng Cận Tư ra ngoài tầm mắt.