Bà Xã, Anh Chỉ Thương Em

Chương 306 : Rời đi

Ngày đăng: 16:54 19/04/20


【 Chân Chân, bây giờ mình nên làm gì đây? 】 Giọng nói của Tiết Giai Ny nức nở.



Đây là lần đầu tiên Lương Chân Chân thấy dáng vẻ đau lòng rơi nước mắt của bạn tốt, trong lòng khó tránh khỏi hơi không thoải mái, "Giai Ny, bây giờ bạn ở đâu? Mình đến chỗ bạn."



Cô hoàn toàn quên mất mình mới vừa cầm giấy hôn thú, còn phải đi ăn mừng với ông xã, có rất nhiều chuyện đang chờ cô, nhưng bây giờ, cô đã ném những chuyện này ra ngoài chín tầng mây.



Tiết Giai Ny báo địa chỉ rất nhanh, Lương Chân Chân nói lập tức sẽ qua đó, sau khi nói xong mới ý thức được Đằng Cận Tư vẫn đứng ở bên cạnh mình, mà trên tay cô còn cầm giấy hôn thú hai người mới vừa đăng kí, không khỏi lấy lòng đi tới, ôm cánh tay của người đàn ông nào đó, nũng nịu kêu một tiếng, "Ông xã, tâm trạng của Giai Ny không tốt, em. . . . . . muốn đến chỗ cô ấy."



"Cho nên, em chuẩn bị vứt bỏ ông xã của mình cô đơn lẻ loi một mình đi ăn mừng ngày vui của hai chúng ta?" Trong mắt của Đằng Cận Tư đầy uất ức.



"Ông xã, người ta cũng rất bất đắc dĩ! Giai Ny cô ấy khóc đến rất đau lòng, với lại anh cũng có một nửa trách nhiệm." Chợt Lương Chân Chân chỉa mũi nhọn về phía anh.



"Anh? Có liên quan gì tới anh?" Đằng Cận Tư không hiểu.



"Đương nhiên có liên quan rồi! Người đàn ông hại cô ấy đau lòng không phải là bạn tốt nhất của anh sao, chẳng lẽ anh không cần chịu trách nhiệm sao? Hơn nữa, lần đầu tiên bọn họ gặp nhau cũng là do chúng ta sắp xếp, cho nên nói, hôm nay bọn họ đi tới bước này, hai chúng ta đều có trách nhiệm." Lương Chân Chân nói đạo lý rõ ràng.



Đầu của Đằng Cận Tư đầy vạch đen, lời nói của nai con khiến anh đành chịu, Lê tử và Giai Ny gặp nhau chỉ có thể nói là chuyện đã được định trước, anh và nai con nhiều nhất chỉ có thể xem như là giật dây, còn bây giờ, anh tin tưởng Lê tử thật sự thích Giai Ny, mình rất hiểu rõ cách làm người của cậu ta, tuyệt đối không sai!



Có điều sao hôm nay lại cãi nhau nữa đây? Anh hơi khó hiểu, xem ra anh cũng phải tìm Lê tử tâm sự một chút, không giải quyết được việc của cậu ta và Giai Ny, mình và nai con cũng đừng nghĩ đến chuyện sống yên ổn.



"Có thể đi, buổi tối, em phải bồi thường anh." Anh lại gần cô, nói xong làm bộ đáng thương.



"Ừ." Trong lòng Lương Chân Chân cũng cảm thấy hổ thẹn với anh, vừa mới cầm giấy hôn thú xong đã vứt bỏ anh, hình như có hơi quá đáng ~~ cho nên nhón chân lên khẽ chạm lên môi anh hai cái, xoay người muốn đi, lại bị anh ôm eo dùng ngón tay chỉ vào môi mình, ý bảo còn muốn.



Lương Chân Chân không có cách nào, chỉ có thể hôn liên tục mấy cái ở trên môi anh, "Được rồi..., xung quanh có rất nhiều người ." Gương mặt bởi vì xấu hổ mà đỏ ửng.




"Cũng tốt, đi ra ngoài giải sầu là một chọn lựa không tồi, Giai Ny, còn nhớ mình ba năm trước không? Tin tưởng mình, bạn cũng có thể." Lương Chân Chân cầm tay bạn tốt, lúc này cô chỉ muốn nói cho cô ấy biết, mình mãi mãi sẽ ủng hộ cô ấy vô điều kiện.



"Ừ."



*****



Bệnh viện nhân dân thành phố C.



Quý Phạm Tây bắt đầu phối hợp tất cả trị liệu, cũng chủ động yêu cầu tiến hành làm xạ trị, khiến tất cả bác sĩ đều kinh ngạc, trong lòng đầy nghi ngờ: sao đột nhiên thị trưởng Quý nghĩ thông suốt rồi? Không phải lúc trước dù như thế nào anh cũng không chịu phối hợp trị liệu sao?



Sau khi ba Quý và mẹ Quý biết thì vui mừng không sao tả được, cố ý ở nhà làm nhiều món ăn ngon mang tới bệnh viện cho con trai ăn, lòng tràn đầy vui mừng, kéo tay của con trai nói rất nhiều lời thân thiết.



"Tây Tây, mẹ cũng biết con là người hiểu lý lẽ, nghĩ thông suốt là tốt rồi, mẹ hỏi bác sĩ chuyên gia, đều nói tỉ lệ hồi phục của con rất cao." Mẹ Quý cười ha hả nói, thấy con trai tiến hành bước trị liệu đầu tiên, tâm trạng cực kỳ tốt.



"Cha, mẹ, trước đó vài ngày làm cho cha mẹ lo lắng, là con trai bất hiếu."



"Chỉ cần con khoẻ mạnh, là sự hiếu kính lớn nhất đối với ba mẹ." Giọng nói của mẹ Quý nghẹn ngào nắm tay của con trai.



Điều này cũng làm cho Quý Phạm Tây càng thêm kiên định quyết tâm muốn đứng lên, lời nói của Đằng Cận Tư làm cho anh suy nghĩ rất nhiều, cũng đánh tỉnh anh, nhớ lại hành động mấy ngày nay của mình, trong lòng hiểu rõ ràng anh ta nói không sai, mình quả thật không giống một người đàn ông, quá hèn nhát!



Cho nên, anh quyết định phấn chấn trở lại, nói cho mọi người biết Quý Phạm Tây anh là một người đàn ông đội trời đạp đất, sẽ không bị bất kỳ khó khan nào đánh ngã, tất cả khó khăn khốn khổ đối với anh mà nói đều như một sự rèn luyện.



Buổi tối Lương Chân Chân vừa về tới nhà, liền nhận được tin tốt này, khóe môi cong lên, thành một nụ cười ấm áp, cô biết, đây là công lao của A Tư, không thể không thưởng cho anh thật tốt.