Bà Xã, Anh Chỉ Thương Em

Chương 71 : Không kiềm chế được muốn hôn em (3000)

Ngày đăng: 16:51 19/04/20


Lương Chân Chân đang chìm đắm trong ảo tưởng liền bị một tiếng gọi “Đằng thiếu” lôi về hiện thực, vội vã quay đi lau nước mắt nơi gò má, cô

không thể khóc trước mặt hắn được.



“Sao lại khóc?” Đằng Cận Tư sải bước lớn đi đến bên cạnh cô, ngón trỏ

nâng cằm cô lên, trong giọng nói kìm nén không vui, đôi mắt đen sâu thẳm giống như dao găm quét qua quét lại trên người cô.



“Anh nhìn lầm rồi, tôi đâu có khóc.” Lương Chân Chân chớp chớp đôi mắt

ngây thơ vô tội như nai nhỏ, bộ dạng ấy thật sự là hồn nhiên ngây thơ

nói không nên lời.



Hai người cứ nhìn nhau như vậy, một người đang giả bộ vô tội, còn một

người đang nhìn bằng ánh mắt sắc bén như muốn xuyên thấu cô, nhưng người ngoài nhìn vào lại thấy hình ảnh này lại cực kì lãng mạn.



Mặt trời chiều đang ngả về phía tây, một thân váy trắng mềm mại tung bay trên bụi cây, ngón tay trắng nõn thon dài nhẹ nhàng nắm lấy bụi cây,

tuyệt đẹp như thiên nga trắng khẽ ngẩng cái cổ dài của nó lên, phác họa

nên một vòng cung gợi cảm mê người; đôi mắt to tròn như chứa đựng một hồ xuân thủy, như xoáy nước đen không đáy.



Đằng Cận Tư bị đôi mắt đen như xoáy nước kia hút vào, không thể nào dời

đi được, vóc người của anh cao lớn, đứng ở nơi đó như một dãy núi đồ sộ, làm cho người ta có cảm giác áp lực nặng nề, nhưng trong đôi mắt anh

lại vô cùng nóng bỏng, không hề ăn khớp với hình tượng lạnh lùng kiêu

ngạo của anh.



Người hầu nữ rất biết điều nhỏ giọng lui ra, không dám quấy rầy không gian ấm áp duy mỹ này.



“Tôi. . . . . .” Lương Chân Chân bị anh nhìn đến gương mặt nóng lên,

trong lòng buồn bực: ánh mắt ác ma đột nhiên trở nên nóng bỏng như vậy,

khiến cô cảm thấy hơi sợ hãi.



Cô vừa mở miệng đã nhìn thấy tay trái của Đằng Cận Tư vươn ra, cô còn

tưởng rằng anh muốn đánh mình, sợ tới mức nuốt câu tiếp theo vào cổ

họng, ngây ngốc nghĩ có nên chạy trốn hay không, lại nhận ra cánh tay

kia không vung xuống như dự đoán, mà rơi trên đầu cô.



Rốt cuộc anh ta muốn làm gì? Lương Chân Chân lo lắng, trái tim đập bùm

bùm không ngừng, cảm thấy bàn tay kia dừng lại trên mái tóc mình, không

hiểu anh ta có ý đồ gì.
sức lực, nụ hôn cũng sâu hơn, lôi đầu lưỡi mềm mại của cô ra hung hăng

cắn, mút.



Trong lồng ngực càng dâng lên một cỗ sóng nhiệt cuồn cuộn, bụng dưới

cũng nóng ran khó chịu, bàn tay giam giữ vòng eo của Lương Chân Chân

tăng thêm sức lực, để cô càng dán chặt vào mình hơn, nhưng như vậy không khiến anh cảm thấy thoải mái, ngược lại hô hấp càng nặng nề hơn.



Lương Chân Chân rất muốn nói anh dừng lại, nơi này hay có côn trùng, rất không an toàn! Đôi môi lại bất đắc dĩ bị anh ngậm chặt, căn bản không

phát ra được một âm thanh nào, kháng nghị cả nửa ngày trong cổ họng chỉ

ríu rít phát ra mấy tiếng “ưm ưm”, vậy mà vào tai Đằng Cận Tư lại càng

giống như cố ý quyến rũ anh.



Nụ hôn càng lúc càng cuồng dã, giống như những cơn mưa nặng hạt thi nhau rơi xuống, khiến Lương Chân Chân không chống đỡ nổi, trong lòng càng

muốn khóc không ra nước mắt, cô rất sợ sâu róm sẽ xuất hiện lần nữa

~~o(>_



Giờ phút này, các người hầu ở biệt thự Lan Đình Uyển cũng biết hai người Đằng thiếu và Lương tiểu thư ở hậu hoa viên, hơn nữa tính toán thời

gian cũng đã nửa giờ, nói chuyện phiếm ư? Có khả năng sao?



Cãi nhau? Càng không thể nào! Bởi vì căn bản không nghe được bất cứ âm thanh gì!



Dĩ nhiên, trừ tiếng kêu thảm thiết kinh thiên động địa của Lương tiểu

thư hai mươi phút trước, khiến một người hầu nữ đang lau ly thủy tinh

cũng bị hù cho giật mình làm cái ly trên tay rơi xuống đất vỡ tan.



Những người khác đều hai mắt nhìn nhau, không hiểu rốt cuộc đã xảy ra

chuyện gì, mặc dù rất muốn đi dò xét xem thế nào, nhưng lại không có gan làm việc đó!



Sau đó, ngay cả một chút âm thanh cũng không có, mọi người nhao nhao suy đoán, khẳng định là Đằng thiếu nổi giận mang Lương tiểu thư đi xử lý

thích đáng rồi, ách. . . . . Cho nên, đừng đi quấy rầy là tôt nhất,

tránh bị vạ lây a!



“Thả. . . . . Ưm. . . . . .” Anh khẽ xoa nắn làm toàn thân Lương Chân

Chân mất hết sức lực, rã rời để mặc anh ôm vào lòng, phía trên bụng, một vật cứng bị kích thích nhô ra khiến cô tỉnh táo lại ngay lập tức.