Bà Xã, Anh Chỉ Thương Em

Chương 75 : Tôi. . . . . Tôi tự làm được (3000)

Ngày đăng: 16:51 19/04/20


Đằng Cận Tư thấy cô ngồi yên như tượng gỗ liền nổi giận, không khách khí kéo tay cô lôi vào bồn tắm.



Một tiếng “Soạt” vang lên, nước trong bồn tắm văng ra bốn phía, Lương Chân Chân bị sức lực mạnh mẽ của anh kéo làm cho đứng không vững, chân lại trơn, thân thể nghiêng về trước, vừa vặn ngã vào lồng ngực to lớn của anh, vừa đúng tư thế ôm ấp yêu thương.



Động tác đột ngột này khiến bụng Lương Chân Chân đau dữ dội hơn nữa rồi, cô gắng gượng cắn chặt môi dưới, đôi tay vội vàng tìm kiếm vật chống đỡ muốn đứng dậy, cô không thể ngâm trong nước được, hơn nữa nhu cầu cấp bách của cô bây giờ là băng vệ sinh, hu hu hu. . . . . . .



“Thì ra em vội vã muốn ôm ấp yêu thương sao?” Ngón tay Đằng Cận Tư nâng cằm cô lên, phát hiện trên mặt cô toàn là mồ hôi, nhưng anh không quan tâm, dù sao nhiệt độ trong phòng tắm vốn cao, không khí nóng hấp hơi cả người đổ mồ hôi là chuyện bình thường.



“Rõ ràng là anh kéo tôi.” Lương Chân Chân cực kì hận hành động ác liệt của cái người này, rõ ràng là lỗi của anh ta mà còn gán lên mình, ăn hiếp người ta quá!



“Còn dám mạnh miệng?” Đôi mắt đen của Đằng Cận Tư bắn ra ý lạnh thấu xương, âm thanh rét căm như sương.



Lương Chân Chân dứt khoát quay mặt sang hướng khác không thèm để ý tới anh, không thể nói chuyện tử tế với tên này được, lãng phí vẻ mặt của cô, hơn nữa bây giờ cô thật sự không có tâm trạng cãi vã với anh, cô đau bụng đến mức hô hấp cũng yếu ớt.



Nhưng, hành động này của cô lại chọc giận tên con trai lãnh ngạo ngang bướng nào đó, anh nâng cằm hôn lên môi cô, không biết vì sao, anh đã nghiện cô mất rồi, hôn không đủ, sờ không đủ, muốn không đủ, chỉ ước gì từng giây từng phút giam giữ cô bên cạnh mình.



“Ưm. . . . . .” Giờ phút này Lương Chân Chân hoàn toàn chịu dày vò, bụng dưới co rút, cuộn lại hành hạ cô đau đớn, miệng còn bị người khác niêm phong, thật là khó chịu a!



Nụ hôn của Đằng Cận Tư vội vàng mà mãnh liệt, hàm răng nhẹ nhàng gặm đôi môi anh đào mềm mại của cô bé trong lòng, trải qua kinh nghiệm mấy lần chiến đấu, kĩ thuật hôn môi của anh đã nâng cao rất nhiều, không hề ngốc nghếch kém cỏi như mấy lần vụng về ngang ngược lúc trước nữa, chỉ biết ra sức mút rồi hút.



Hôn rồi hôn, tay anh không kiềm chế được muốn vuốt ve làm da trắng nõn mịn màng của cô, cảm giác đó có thể khiến tâm hồn anh rung động, giống như một loại cổ độc gây nghiện.



Vì nằm trên ngực anh nên váy của cô lật lên thật cao, lộ ra đôi chân thon dài trắng muốt như ngọc, Đằng Cận Tư rất thích tư thế thân mật này, ngón tay anh đắc ý chạy dọc theo bắp đùi của cô chậm rãi đi lên.



“Ưm. . . . . .” Lương Chân Chân giãy giụa thân thể kịch liệt, nhưng người nào đó đang giam giữ miệng cô rất chặt, căn bản không thể thốt lên một lời nào, không còn cách nào khác, cô đành kẹp chặt hai chân lại. Nhưng vẫn không ngăn được ngón tay muốn xâm lấn kia.




“Mau mang một ly nước đường đỏ lại đây.” Đằng Cận Tư nghĩ tới câu “Bây giờ Lương tiểu thư cần phải tắm nước nóng, cởi đồ ướt trên người” liền xoay người đi vào phòng tắm.



“Thả tôi xuống, anh. . . . . . Làm gì vậy?” Lương Chân Chân vùi trong ngực anh yếu ớt nói, nhận ra anh đang đi về phòng tắm, không khỏi sốt ruột.



“Không phải nên tắm nước nóng sao?” Đằng Cận Tư cực kì khó chịu phản ứng kích động của cô, đã đau đến thế còn không an phận, đúng là con mèo hoang nhỏ khó thuần phục!



“Tôi. . . . . . Tôi tự làm được.” Giọng Lương Chân Chân nhỏ như tiếng muỗi, một nửa là vì thân tể suy yếu, một nửa là vì xấu hổ, cô mới không cần ác ma tắm với mình, ngộ nhỡ, đột nhiên thú tính của anh ta bộc phát, không khống chế được thì mình phải làm thế nào?



Ánh mắt lạnh thấu xương của Đằng Cận Tư liếc cô một cái, cô bé này lại không ngoan rồi!



Bước chân của anh vẫn không dừng lại, sải bước đi tới phòng tắm, Lương Chân Chân bị anh cường thế uy hiếp, chỉ đành ngoan ngoãn câm miệng, cơn đau bụng truyền tới khiến đầu óc cô hỗn loạn, đành để mặc cho anh định đoạt.



Khi nước nóng chạm vào da thịt Lương Chân Chân mới cảm thấy ấm áp một chút, nhưng cô thật sự không quen trần truồng trước mặt ác ma. Đúng là không biết xấu hổ a~~



Đôi mắt xinh đẹp hơi khép lại, mặc cho anh tự mình xoay sở, cô không lên tiếng cũng không phản kháng, giống như một con búp bê người gỗ.



Dù sao bây giờ toàn thân cô không còn chút sức lực nào, yếu ớt không nhấc nổi một cánh tay, làm gì còn sức giãy giụa, mà thân thể hoang tàn này đã bị ác ma nhìn N lần, nhìn thêm một lần nữa cũng không chết người, nghĩ thông suốt một chút đi.



Cô thoải mái, nhưng Đằng Cận Tư thì không dễ chịu chút nào, vừa nãy giúp cô cởi quần áo phía dưới liền có phản ứng rồi, làn da mềm mại thơm tho trắng như tuyết. Yên lặng mê hoặc mình, nhất là hai trái anh đào đẫy đà tròn trịa, thật kích thích giác quan của anh.



Hô hấp bỗng dưng dồn dập, bàn tay rất muốn đưa ra nắm lấy, sau vài lần đấu tranh mãnh liệt, vẫn đặt tay lên bụng cô, nhẹ nhàng xoa bóp, ép mình không được nhìn, không được nghĩ nữa. Mời các bạn đọc tại Doc Truyen . o r g để có chương mới nhanh nhất



“Ưm, không. . . . . . Không cần, tôi. . . . . . Tôi buồn ngủ.” Giọng Lương Chân Chân run run.