Bà Xã Về Đây Anh Thương
Chương 10 : Làm Hòa [ H ]
Ngày đăng: 08:53 19/04/20
Cô tức giận, đưa tay dùng sức đẩy anh ra khỏi người mình
" Anh tránh ra, em không muốn nhìn thấy anh nữa. Anh đi mà cùng cô gái khác ấy, đừng có mà ở đây trêu đùa em! "
Anh nâng cầm cô lên: " Em thật sự nỡ nhường anh cho người phụ nữ khác? "
" Pphải đó! ". Cô tức giận gạt tay anh ra
Anh khó chịu vì lời cô nói, khẽ nhíu mày: " Tiêu Tiểu Tịch, em chán ghét anh vậy sao? "
Cô tức giận nhìn anh: " Đúng đó thì sao? Em chán ghét anh, là không muốn ở chung một chỗ cùng anh! ". Cô nói như muốn hét lên
" Chuyện ở công ty, anh vốn không có cùng cô ta xảy ra chuyện gì cả! "
" Không xảy ra chuyện gì cả? Cô ta cọ cọ thân mình vào anh, còn anh thì sao? Ngồi đó thưởng thức mỹ vị trước mắt? Có phải là anh bắt đầu cảm thấy chán em rồi hay không...anh tránh ra đi! "
Cô đẩy mạnh anh ra khỏi người, Tịch Mộ Thần nhất thời tức giận giữ chặt lấy tay cô. Không kìm chế nữa, anh bộc phát, giọng nói cũng to tiếng hơn
"Tiêu Tiểu Tịch, đủ rồi đó! "
Cô giật mình, đây là lần thứ hai anh quát cô sau khi ở công ty. Không nhịn được, đôi mắt rưng rưng nước:
" Anh quát em? Anh chưa bao giờ như thế với em cả...hức...anh hết thương em rồi...có phải anh đã có người khác rồi hay không... huhu "
Nhìn cô tủi thân, khóc đến đáng thương. Anh đau lòng, thu lại dáng vẻ đáng sợ ban nãy kia. Ôn nhu dỗ ngọt vợ: " Ngoan đừng khóc, là anh sai. Anh sai rồi "
Tịch Mộ Thần nói. Anh đưa tay lau đi những giọt nước mắt trên gương mặt cô, sau đó cúi đầu đặt nụ hôn lên mi mắt cô
" Tiểu Tịch ngoan, khóc nữa mắt sẽ sưng, anh sẽ đau lòng "
Cô hờn dỗi: " Anh nói dối, anh vốn không có quan tâm em. Không có thương em thì lấy đâu ra mà đau lòng chứ! "
Tịch Mộ Thần có một chút cười khổ, anh hôn lên trán cô một nụ hôn: " Không, anh là nói thật. Em là người anh thương nhất cũng là vợ của anh làm sao anh lại không thương cơ được? "
" Anh làm đau em, lại còn mắng em, không phải một lần mà là hai lần. Anh chưa bao giờ như thế với em cả "
Tuy cô nói nhỏ nhưng những lời này nói ra anh vốn dĩ nghe rõ từng chữ một
"... Tiểu Tịch, chuyện ở công ty cô ta là muốn quyến rũ anh. Anh không phải là bỏ mặc cho cô ta làm càn, vốn dĩ sẽ đẩy cô ta sang một bên nhưng em đột ngột lại xuất hiện, anh thật sự là không có phản bội em "
" Vậy tại sao anh lại mắng em? "
" Anh không biết người vào sẽ là em, cứ nghĩ là nhân viên nào đó tự tiện mở cửa đi vào nên mới tức giận "
Cô lắc đầu sau đó lại gật đầu, anh nở nụ cười. Cứ lắc đầu xong rồi lại gật đầu như thế là sao chứ? Thật khó hiểu a
" Có phải vừa sướng vừa khó chịu bên dưới hay không? "
Nhường như anh đã đoán đúng, cô gật đầu lên hồi khi nghe anh nói thế. Anh bật cười, hôn lên môi cô
" Cục cưng bé nhỏ, anh sẽ thỏa mãn em nếu như em chịu cầu xin anh "
Cô khó chịu, cực kỳ ngứa ngáy bên dưới. Ngay lúc này cô muốn " cái đó " của anh lấp đầy vào bên trong mình
" Ưm... Mộ Thần, cho em "
" Cho em? Là cho cái gì nào? "
Tịch Mộ Thần cười gian manh, động tác phía bên dưới ngày càng một nhanh khiến cô ngửa cổ thở dốc
" Mau nào, nói anh nghe xem em muốn gì? "
" Ưm....a....ông xã, em muốn... muốn anh cho em " cái đó ". Em khó chịu lắm, bên dưới cực kỳ ngứa ngáy! "
" Ngứa lắm sao? ". Anh cố ý hỏi lại
Cô gật đầu
" Gọi thêm một tiếng ông xã nữa anh lập tức cho em! "
" Hưm...ưm....ông xã! "
Tịch Mộ Thần hài lòng hôn lên môi cô: " Ngoan lắm! "
Vừa nói hết câu, anh ngồi thẳng dậy. Tay cầm cự vật trướng to, không đi vào cửa huyệt từ tốn mà thay vào đó anh lập tức đâm mạnh nó vào nên sâu nhất của cô
" Aaa... Mộ Thần, sâu quá rồi... Em chịu không được! "
" Hự!... Tiểu yêu tinh, em đừng có lúc nào cũng tham lam siết chặt anh như thế chứ? "
Tịch Mộ Thần khó khăn cất giọng, bên trong cô thật dễ chịu, nó ấm nóng vô cùng sướng. Chỉ có điều, mỗi lần vào như thế cô không chịu được lập tức siết chặt lấy anh không buông
" Bảo bối nhỏ, em thật hư hỏng! "
Anh vừa nói lại đánh cái bốp lên cặp mông tròn trịa của cô, anh càng làm thế thì chỉ khiến cô siết chặt hơn mà thôi