Bà Xã Về Đây Anh Thương
Chương 19 : Anh Là Thứ Em Nghiện Nhất
Ngày đăng: 08:53 19/04/20
Sau khi giải quyết tất cả chuyện, cũng đã ly hôn xong với Đỗ Như Ninh, Doãn Thiên Phong bắt đầu trở về công việc ngày thường
Hôm nay anh đi gặp đối tác làm ăn. Người anh hợp tác lần này chính là Tiêu thị, Tiêu Cảnh Thiên. Anh trai của Tiểu Tịch
" Rất vui được hợp tác, Doãn tổng "
" Rất vui được hợp tác! "
Sau khi bàn xong chuyện làm ăn, cả hai đứng dậy bắt tay nhau. Tiêu Cảnh Thiên vừa định rời đi thì Doãn Thiên Phong lên tiếng muốn giữ lại:
" Đã bàn xong công việc nếu như anh không ngại chúng ta có thể ngồi xuống cùng nhau ăn một nữa cơm? "
" Xin lỗi tôi còn rất bận, không thể ở lại "
" …tôi chỉ muốn hỏi anh vài chuyện liên quan tới Tiểu Tịch, sẽ không làm mất thời gian của anh "
Tiêu Cảnh Thiên nhàn nhạt đáp lời Doãn Thiên Phong: " Liên quan đến em gái tôi? Vậy xin hỏi Doãn tổng muốn biết những gì về con bé? Chẳng phải hai người đã không còn bất cứ quan hệ gì nữa rồi hay sao? "
" … "
Thái độ của Tiêu Cảnh Thiên đối với Doãn Thiên Phong, anh có thể thấy là Tiêu Cảnh Thiên dường như không thích anh? Chẳng phải trước kia anh và anh trai Tiểu Tịch, quan hệ rất tốt ư?...có phải là Tiêu Cảnh Thiên đã biết tất cả mọi chuyện rồi hay không?
" Em gái tôi bây giờ đã có chồng, làm phiền cậu đừng bao giờ tiếp xúc quá nhiều với con bé như thế "
" Có lẽ như anh đã biết tất cả mọi việc. Tin tức trên mạng anh cũng đã xem rồi chứ? "
" … "
" Nếu như đã xem rồi anh cũng có thể thấy toàn bộ sự việc năm đó tôi không phải cố ý phản bội Tiểu Tịch và cũng không muốn làm cho cô ấy đau khổ như thế "
" Sự thật đã được phơi bày ra rồi thì đã sao? Cho dù cậu có ly hôn hay thậm chí là không ly hôn với Đỗ Như Ninh cũng được. Tất cả mọi việc đã diễn ra rồi thì nó sẽ không bao giờ có thể quay lại được như trước, cũng như tình cảm của con bé đối với cậu trước kia cũng không còn sau ba năm "
Doãn Thiên Phong đôi mắt hơi cụp xuống vì đượm buồn. Đúng! Tiêu Cảnh Thiên nói quả thật không sai, mọi chuyện đã xảy ra đến nước này rồi thì không còn cơ hội quay trả lại như trước được nữa
" Tôi biết cậu còn yêu Tiểu Tịch rất nhiều, đã ba năm trôi qua cậu vẫn luôn hướng về con bé. Nhưng tôi khuyên cậu nên từ bỏ tình yêu này và tìm tình yêu mới đi "
Doãn Thiên Phong nắm chặt tay thành nắm đấm: " Thật sự...là không còn cách nào ư? "
" Mgười hiện tại đang ở bên con bé chính là Tịch Mộ Thần "
Tịch Mộ Thần?...vì cái gì mà bọn họ lại lấy nhau kia chứ
" Chẳng phải anh không thích hắn ư? Vì sao lại gả cô ấy cho hắn "
" Tôi không có thiện cảm với Tịch Mộ Thần. Trước kia đúng thật là không muốn gả Tiểu Tịch cho Tịch Mộ Thần bởi vì hắn là người trong giới hắc đạo, nhưng tôi cũng không thể làm gì được khi con bé và Tịch Mộ Thần đã yêu nhau như thế "
" Vì thế nên anh đã gả cô ấy cho hắn ta ư? Anh không sợ sau này hắn ta sẽ thay đổi và làm tổn thương đến Tiểu Tịch ư "
Tiêu Cảnh Thiên quay lưng nói: " Nếu như có thật, tôi nhất định sẽ bắt buộc con bé ly hôn và trở về Tiêu gia "
" Đồ ăn vặt ăn nhiều như thế sẽ không tốt cho sức khỏe của em "
" Tại sao? Chúng ngon mà! "
" Chúng ngon nhưng ngược lại lại có hại đến sức khỏe. Em không sợ bị mập? "
" Không đâu em sẽ ăn ít mà, chỉ mua nhiều như thế để dự trữ khi thèm mà thôi "
" Dự trữ khi thèm? Chẳng phải lần trước mua em cũng nói như thế sau đó thì sang ngày hôm sau lại hết ư? "
Cô cười hì hì nhìn anh
" Tại chúng ngon, em không cưỡng lại được "
Tịch Mộ Thần mệt mỏi bó tay với vợ mình: " Ngoài nghiện đồ ăn vặt ra em còn nghiện thứ gì khác nữa hay không? "
Cô hơi nghiên đầu nhìn anh một chút. Bước chân đến chỗ anh, anh nhìn cô có chút khó hiểu
Tiêu Tiểu Tịch nhón chân, đặt môi mình lên môi anh một cách nhẹ nhàng sau đó thì mỉm cười
" Anh là thứ mà em nghiện nhất "
Tịch Mộ Thần có chút ngẩn ra. Nhếch môi cười, anh đưa tay vòng ra phía sau ôm eo cô kéo cô lại gần. Cúi đầu hôn lên môi cô
Đồ ăn vặt trên tay cô cũng vì thế mà rơi hết xuống đất
Tịch Mộ Thần hôn cô rất lâu, đến khi anh thỏa mãn mới rời môi cô
" Em thật ngọt ngào, cứ tiếp tục như thế anh nghĩ mình sẽ bị em làm cho mất khống chế. Ngay tại đây mà đè em ra ăn sạch "
" Đừng...đừng như vậy, ở đây là siêu thị đó "
Cô đỏ mặt đưa tay đẩy anh ra, nếu như anh mà làm thật. Ngay tại đây mà muốn cô thì nguy mất...không được, không được
Tịch Mộ Thần hài lòng với vẻ đáng yêu hiện giờ của vợ. Cúi đầu hôn lên trán cô
" Tiểu ngốc nghếch, lời nào là thật là giả của anh mà em cũng không biết ư? "
Nhận ra mình bị trêu chọc cô tức giận, nhặt đồ dưới sàn lên sau đó không nói không rành mà bỏ anh ở đây, còn bản thân đi nơi khác
Tịch Mộ Thần lắc đầu cười khổ, lại dỗi nữa rồi. Sau đó anh cũng đi theo sau cô
- ----------------
- Sr mấy bạn dạo gần đây au bận quá:< T2 tuần sau au sẽ tiếp tục đăng truyện nhea =)) <3
- Ngoại truyện " Cố Nhân Em Trốn Không Thoát " au nhất định sẽ đăng nhưng chỉ là ra hơi muộn thôi:< Thông cảm cho mình nhé <3