Bà Xã Về Đây Anh Thương

Chương 20 : Cùng Nhau Dạo Chơi Mua Đồ

Ngày đăng: 08:53 19/04/20


" Ông xã mình vào đây làm cái gì? "



Cô đỏ mặt khi bị anh dắt vào khu đồ lót của nữ



Ngược lại với cô, anh lại vô cùng bình thản. Chẳng phải là khu đồ lót của nữ thôi sao? Có gì đâu mà phải to tát chứ



" Vào đây dĩ nhiên là mua đồ cho em, lẽ nào lại cho anh? "



" … "



Cô chỉ hỏi thôi mà, có cần anh phải nói như thế hay không…?



" Anh không thấy kỳ cục hay sao? "



" Kỳ cục cái gì? "



" Thì...thì anh là đàn ông kia mà. Tự dưng lại vào khu đồ lót của nữ như thế thì người ta sẽ nghĩ anh là người ra sao đây? "



" Người như thế nào là như thế nào? Chồng đưa vợ đi mua đồ là chuyện bình thường. Hơn nữa ai dám nói những lời lẽ không tốt về Tịch Mộ Thần này chứ? "



Phải rồi ha. Anh ấy chính là Tịch Mộ Thần, là người đàn ông quyền lực kia mà. Ai dám cả gan đồn xấu về anh chứ? Anh ấy sẽ lấy tiền đập chết những người lớn gan dám chống đối anh ấy...đúng là người có tiền thì làm gì cũng đều được mà. Trắng đen, trái phải đều bị bọn họ đảo lộn



" Tịch tổng xin chào! "



Các nữ nhân viên ở đây đều không phải ngu ngốc mà không nhận ra người đàn ông quyền lực này, họ cúi đầu cung kính chào anh



Tịch Mộ Thần cao ngạo không để ai vào mắt mình, ôm eo cô đi lựa đồ



Ở đây có rất nhiều những kiểu loại đồ khác nhau, Tịch Mộ Thần nhàm chán. Anh lười biết ngồi trên ghế sofa



" Đem tất cả những mẫu hàng mới nhập về gần đây mang ra hết cho tôi "



Các nhân viên nữ đồng thanh: " Dạ, Tịch tổng!



Sau năm phút những mẫu hàng vừa mới nhập về gần đây đều được đưa ra tất cả trước mặt anh và cô



Tịch Mộ Thần đưa mắt nhìn hàng loạt những bộ đồ ngủ lẫn đồ lót, không cần suy nghĩ nhiều đã đưa ra kết luận:



" Gói hết mang tới Tịch gia "



" Dạ! "



Nhận được sự chỉ định, họ nhanh chóng gói những bộ đồ này



Tịch Mộ Thần cũng đi tính tiền toàn bộ sau đó cùng cô ra về



" Anh mua nhiều thế? Em tưởng mình cũng phải thử hết số đồ đó, được thì mới mua chứ? "



" Thử? Anh không thích ai nhìn ngắm cơ thể em ngoài anh ra. Mua nhiều như thế để từ từ em mặc cho anh xem "




Anh căn dặn cô, cô ngoan ngoãn nghe lời sau đó anh mới yên tâm ra ngoài



" Tiểu thư cô muốn những bộ đồ như thế nào? Công sở hay là..."



" A làm phiền rồi, tôi có thể tự mình đi lựa cũng được "



" Dạ! "



Cô vào trong bắt đầu lựa quần áo, những nhân viên ở đây không khỏi ngưỡng mộ với cô



" Hình như người đàn ông đó chính là bạn trai cô ấy. Thật đẹp trai! "



" Đúng đó. Mà cô gái kia trông cũng rất xinh đẹp, họ thật đẹp đôi "



" Tôi vừa nãy nhìn thấy họ có đeo nhẫn, chính là vợ chồng thì có "



" Thật sao. Ôi ngưỡng mộ cô ấy thật, cô ấy vừa xinh đẹp mà lại có người chồng vừa đẹp trai và giàu có như anh ấy nữa, tôi ước gì cũng được như cô ấy "



" Haiz mơ ước thì cũng là mơ ước. Cô tỉnh mộng đi là vừa...mà hình như tôi đã thấy người đàn ông này ở đâu đây rồi thì phải "



Bọn họ đang tám chuyện thì bỗng dưng có một tiếng nói chua ngoa cất lên



" Bàn tán cái gì mà bàn tán? Còn không mau đi làm việc mà còn rảnh rỗi ở đây tám chuyện nữa ư. Có tin là tôi sẽ đuổi việc các cô hết không hả? "



Các nhân viên ở đây khi nhìn thấy cô ta đi vào ai nấy đều có vẻ như sợ hãi



" Thật xin lỗi Lâm phu nhân "



Cô ta chính là Uyển Như, là vợ của Lâm Ngạn. Tổng giám đốc công ty con của Tịch thị



Cô ta ỷ mình chính là vợ của Lâm Ngạn, chồng mình chính là tổng giám đốc của một công ty " lớn " nên ra vẻ



Nhân viên ở đây cũng không ai ưa cô ta cả. Thời buổi bây giờ đi xin việc làm cũng không dễ dàng, nếu như không phải chỉ vì sợ mất miếng cơm thì mọi người ở đây cũng không cần phải chịu cảnh cô ta hằng ngày chèn ép, làm khó họ. Đụng một tí là hăm he đòi đuổi việc



Uyển Như kiêu ngạo không để ai vào mắt mình, cô ta bước đôi giày cao gót đỏ chói lóa của mình đi vào bên trong



Cô đang mãi mê chọn đồ. Thật nhàm chán, cô không có hứng thú với chúng tí nào. Mộ Thần đã mua rất nhiều cho cô rồi nên cô không thiếu một chút gì cả. Bắt cô chọn? Có lẽ như nếu có anh ở đây, biết cô khó chọn như thế thì chắc chắn anh sẽ không cho cô chọn nữa mà thay vào đó chính là mua hết toàn bộ chúng đem về nhà



Cô khẽ thở dài, anh là như thế đó. Bá đạo như vậy, nói làm là làm. Cứ như thánh chỉ vậy, một khi lời nói của anh đã thốt ra thì như đinh đóng cột, không thể nói muốn rút là rút lại được...



Không lựa đồ cho cô nữa, cô quyết định lựa quần áo cho anh



Cô chọn cho anh cái cà vạt và áo sơ mi, sau đó rồi mới tới kim cài cà vạt cho anh



Cô biết anh cũng không phải là thiếu quần áo hay cà vạt gì cả, chỉ cần anh muốn? Mộ cú gọi điện của anh thì ngay lập tức những thứ đồ đó không quá mười phút sẽ được đem toàn bộ đến Tịch gia



Nhưng cô vẫn muốn lựa đồ cho anh. Dẫu sao cũng là vợ chồng, anh chắc chắn cũng sẽ rất thích những món đồ chính tay cô lựa chọn và mua cho anh