Bà Xã Về Đây Anh Thương
Chương 48 : Cố Ý Gạt Chân!
Ngày đăng: 08:53 19/04/20
Tô Lệ Lệ luôn là người thầm thương trộm nhớ Lục Minh Hạo. Cô ấy biết mặc dù bên cạnh anh ấy có vô vàng những người phụ nữ, lại còn thay họ như thay áo nhưng Tô Lệ Lệ cũng không quan tâm
Cho dù tình cảm này của mình sẽ được không công nhận và không nhận lại được điều gì nhưng cô vẫn muốn yêu anh ấy!
Mọi người trong đây dĩ nhiên là ai cũng biết Tô Lệ Lệ có tình cảm với phó giám đốc Lục này rồi. Ở trong đây, quyền lực nhất cũng là cô ta. Cô ta cứ như trưởng phòng ở đây vậy, nói gì thì làm nấy
Ngoài cô được đích thân Lục Minh Hạo đưa lên đây thì Tô Lệ Lệ chính là người thứ hai
Trước kia cô ta rất khó khăn để có thể vào làm việc tại đây. Tô Lệ Lệ đã làm một nhân viên nhỏ nhất trong công ty khiến mọi người khinh miệt, không mấy ai có thiện cảm với cô ta
Cô ta đã nhịn nhục nỗi đau vì bị mọi người chán ghét mình như thế. Tô Lệ Lệ đã không ngừng nổ lực làm việc vì công ty, cuối cùng thì cô cũng được công nhận điều đó. Thành quả của cô ta tốt và vượt bậc hơn mọi người nên Lục Minh Hạo quyết định đưa cô ta vào phía bộ phận của mình làm
Lục Minh Hạo cũng chỉ như những người đàn ông bên ngoài nhưng khuôn mặt lại không thể so sánh với bất kỳ người nào. Vẻ đẹp của anh ấy khó có thể diễn tả, nụ cười rất ngọt ngào và ấm áp. Mặc dù mang dáng vẻ phong lưu như thế nhưng anh Minh Hạo rất tốt, anh ấy luôn biết giúp đỡ mọi người xung quanh
Có lần đám nhân viên cấp dưới của cô vì ghen tị với thành tích của cô, từ một nhân viên nhỏ nhất trong công ty nhưng thế vậy mà bây giờ lại có thể vào được phía bộ phận của phó giám đốc Lục nên quyết định cho cô một bài học
" Á đừng đánh tôi...các người làm gì vậy...! "
Tô Lệ Lệ chật vật với đám nhân viên cấp dưới này. Bọn họ không ngừng đánh cô ta tại một nơi gần nhà kho ở công ty
" Thật không ngờ từ một đứa nhân viên nhỏ bé nhất trong công ty mà bây giờ lại có thể vào được bộ phận của phó giám đốc Lục! "
" Tôi...đó đều là do năng lực của tôi! "
" Năng lực?...năng lực hả, tao cho mày năng lực này! "
Người phụ nữ A nói, dơ chân đá vào bụng Tô Lệ Lệ một cái
" Á...khụ khụ...! "
" Hừ! Chắc chắn là cô đã mê hoặc phó giám đốc Lục rồi! Với cái thứ như cô và cái thành tích đó thì làm sao đủ để ngài ấy để mắt đến? "
Người phụ nữ B khinh miệt. Từ phía sau họ bỗng dưng lại có một giọng nói uy quyền cất lên làm họ bị dọa một phen
" Thành tích đó là thành tích gì? Các người có được như cô ấy hay không mà lại ở đây phê phán chê này chê nọ? "
Bọn họ hoảng sợ. Có chút e dè khi thấy Lục Minh Hạo đột nhiên lại xuất hiện ở đây
" Phó...phó giám đốc Lục! "
" Các cô cả gan coi thường mắt tôi kém mới đưa cô ấy vào bộ phận của tôi làm ư? "
" Không có không có! "
" Không có? Vậy thì vừa nãy các người đã nói những gì, hả! "
Lục Minh Hạo đột nhiên có chút giận dữ, gằn giọng khiến họ hoảng sợ bất giác lùi về phía sau một bước
" Chúng tôi không dám, không dám nữa phó giám đốc! "
Tịch Mộ Thần nhìn vẻ mặt của Lục Minh Hạo sau đó nhếch môi cười
" Tôi đổi ý rồi! Hôm nay tôi sẽ đi khảo sát một chút "
" Bây giờ? "
" Phải! "
" Nhưng...nhưng phải ngày mai! "
" Có gì không ổn sao? Ngày mai hay hôm nay cũng như vậy cả thôi. Ngày mai tôi bận việc, không thể đi, bây giờ đi sớm. Có ý kiến gì sao? "
Vẻ mặt của Lục Minh Hạo nay cứng ngắc không thể đáp lại lời của Tịch Mộ Thần
Không ổn! Không ổn một chút nào! Cái tên giở chứng này! Lẽ nào hắn đã biết Tiểu Tịch vào công ty hắn làm việc ư?
Rõ ràng ngày mai mới là ngày khảo sát. Vậy mà hắn lại dời sang sớm một ngày?...Tiểu Tịch, hãy tha lỗi cho anh. Anh thật sự đã không thể giúp em rồi. Tên Tịch Mộ Thần này quá gian xảo đi!
Cạch...cánh cửa phòng Tịch Mộ Thần vừa đóng lại cũng là lúc Lục Minh Hạo quay về thực tại
Người trước mặt đã không thấy, căn phòng đã trống rỗng. Bây giờ Lục Minh Hạo mới nhận ra rằng Tịch Mộ Thần đã không còn ở đây nên anh lập tức đuổi theo
...
" Cô làm cái gì vậy hả? "
Tô Nhã tức giận rống to. Tịch Mộ Thần và Lục Minh Hạo bên ngoài đi tới cũng có thể nghe thấy
Tịch Mộ Thần khẽ nhìu mày tỏ ra vẻ khó chịu. Thật không có trật tự!
Bên trong phòng không ít đồng nghiệp mới chung quanh đang nhìn cô và Tô Nhã
Vì cô là người mới vào nên bọn họ đã nhờ vả cô giúp họ đi pha một ít cafe. Cô đã không ngần ngại mà vui vẻ giúp họ
Tô Lệ Lệ vì chán ghét cô nên cố ý gạt chân cô để cô mất đà ngã. Nhưng cô đã không ngã theo ý muốn của cô ta, ngược lại ly cafe lại bị đổ hết lên bàn của một đồng nghiệp. Báo hại cả đống văn kiện của cô ấy cũng bị vấy bẩn lên đó
" Xin lỗi xin lỗi, tôi thật không cố ý! "
" Xảy ra chuyện gì! "
Tịch Mộ Thần từ bên ngoài cùng Lục Minh Hạo đi kế bên
Tai vừa lọt vào giọng nói quen thuộc của người đàn ông lại khiến cô không thể quay đầu lại nhìn
Tịch Mộ Thần nhàn nhạt đưa mắt nhìn sang dáng vẻ nhỏ bé quen thuộc đang xoay lưng về phía anh. Anh không buồn quan tâm tới cô, chỉ lo sự việc xảy ra hiện tại
" Chủ tịch, phó giám đốc Lục! Xin hãy làm chủ cho tôi. Là cô ta cố ý làm đổ cafe lên tài liệu của tôi! "