Bà Xã Về Đây Anh Thương

Chương 49 : Như Người Xa Lạ

Ngày đăng: 08:53 19/04/20


" Cô ta vừa vào đã có ác cảm với tôi. Xấp tài liệu này tôi đã chuẩn bị từ hai tháng trước, bây giờ đang định mang nó đến cho chủ tịch, vậy mà lại bị cô ta đổ cafe lên bẩn hết cả rồi! "



Tô Nhã vừa nói vừa liếc xéo nhìn cô



" Tôi không có. Thật sự là không có cố ý, là có người gạt chân tôi! "



Tô Lệ Lệ chột dạ khi nghe cô nói thế, liền phản đáp



" Ý cô là đang nói tôi đó sao? Thật không ngờ đã làm sai mà không nhận, lại còn đổ lỗi cho tôi? "



Cô định phản bác lại nhưng Tịch Mộ Thần lại không cho cô nói tiếp, trực tiếp căn ngang



" Đủ rồi! Các người nghĩ Tịch thị là cái chợ hay sao? Ngay cả một trật tự cũng không có thì còn ra thể thống gì "



Tịch Mộ Thần vừa dứt câu, cả căn phòng đều im lặng không dám hó hé nửa câu!



Anh " hừ " lạnh một tiếng sau đó liếc mắt nhìn đống tài liệu bị cafe đổ bẩn trên đó rồi nhìn sang cô



" Cô! Nhân viên mới vào, cô đã làm bẩn số tài liệu này thì cô phải chịu trách nhiệm về hành động của mình? "



Cô cuối cùng cũng chịu quay mặt nhìn sang anh, rõ ràng cô không làm sai mà!



Tịch Mộ Thần không để tâm với ánh mắt cô nhìn mình, nói tiếp:



" Nội trong một tháng đánh máy lại tất cả đống đó, nếu như không xong, thì lập tức cuốn gói ra khỏi đây! "



" Một tháng? Mộ...chủ tịch một tháng với đống đó thì là không thể! "



" Vậy thì cô muốn thời gian là bao nhiêu? Hai tháng, năm tháng. Hay một năm? "



Dưới đáy mắt của anh hiện lên tia giễu cợt nhìn cô, cô khẽ nhíu mày tỏ ra vẻ khó chịu



" Xấp này cô ấy hoàn thành trong hai tháng vậy thì anh cũng phải cho tôi thời gian hai tháng! "



" Cô không có quyền đàm phán với tôi! Cô đã làm bẩn đống đó thì tự mình đi đánh lại tất cả đi, nội trong một tháng không xong thì đừng đến Tịch thị nữa. Cái chúng tôi cần chính là năng lực và hiệu suất làm việc! "



" Rõ ràng tôi không cố ý! Nếu như không tin thì anh có thể xem lại băng ghi hình, trong đây chắc chắn là có came..."



Cô vẫn chưa nói hết câu thì anh đã lạnh lùng nhìn cô, chen vào nói:



" Làm được thì làm! Không được thì nghỉ, tôi không có thời gian làm ba cái chuyện dư thừa này! "



Cô nắm chặt lòng bàn tay, chuyện dư thừa? Người đàn ông này chính là muốn lấy việc tư trả thù việc công mình ư?



" Không phục? "



Tịch Mộ Thần hất cầm cao ngạo nhìn cô gái nhỏ bé trước mặt




Tiêu Tiểu Tịch cô chỉ biết sống trong vòng tay người khác, chỉ luôn được người ta bao bọc như bảo bối yêu thương hết mực vậy mà bây giờ lại thành ra khổ sở như thế



Ngày nào cũng phải ăn mì tôm, lâu lâu mới chỉ có thể ăn được một bữa cơm. Có nhà thì không về được, chỉ có thể thuê nhà mà sống đỡ. Cô tự cười bản thân thật ngu ngốc và đáng thương đến nhường nào



Cuộc sống bên ngoài quá khó khăn cho một người như cô nhưng biết làm sao bây giờ? Tự cô làm thì tự cô chịu



Cô gái A: " Nè nè biết tin gì chưa? Tịch Mộ Thần chủ tịch của Tịch thị hiện là có bạn gái bên ngoài đấy. Nghe đâu là nữ minh tinh nổi tiếng La Kì Kì "



Một cô gái vừa đi vừa trò chuyện cùng bạn mình



Mộ Thần có bạn gái bên ngoài ư?



Cô gái B: " Tôi cũng biết nè! Vừa mới coi tin tức xong "



Cô gái C: " Không phải Tịch tổng có vợ rồi sao? Vợ chồng Tịch tổng rất yêu thương nhau, vì sao Tịch tổng lại có bạn gái bên ngoài? Tịch phu nhân sẽ biết chứ? "



Cô gái A: " Ai biết được! Đàn ông mà, có mới nới cũ. Yêu thì yêu nhưng rồi cũng sẽ chán và có cô khác bên ngoài! "



Cô gái B: " Phải đó..thôi chúng ta đi đi, sắp trễ rồi! "



Toàn bộ cuộc trò chuyện của các cô gái đó cô đều đã nghe được toàn bộ. Cô trầm lặng bước đi



Mộ Thần...thật sự có người phụ nữ khác thay thế cô rồi sao?



Phải rồi! Là chính cô phản bội anh nên anh làm điều tương tự trả thù cô cũng đúng thôi. Nhưng, cô thật sự là không có phản bội anh. Đó là sự hiểu nhầm và cô là người bị hại!



Vì sao không một ai chịu tin tưởng cô? Ngoài Lục Minh Hạo là người duy nhất thì không ai tin cô cả, anh trai và chồng cô đều không chọn tin cô. Cô cảm thấy rất đau lòng



Đi được vài bước. Cô bất giác ngẩn mặt lên thì bước chân cũng dừng lại theo



Tiêu Cảnh Thiên từ trong chiếc xe đi ra, trên tay anh ấy đang cầm điện thoại, vậy là chắc chắn anh ấy đang nói chuyện điện thoại rồi...



Cô có nên bước đi tiếp hay là quay lại hay không?...anh ấy còn giận cô nữa hay không?



Khoảng cách của cô và anh trai đứng cũng không còn quá xa, chỉ cách năm bước là có thể đứng cạnh nhau. Tay bất giác để túi mì ra phía sau lưng như đang muốn che giấu anh



Đôi mắt của Tiêu Cảnh Thiên nhất thời lướt sang nhìn cô. Cô đứng bất động một giây rồi mỉm cười nhẹ, khẽ gật đầu



" Ca ca! "



Tiêu Cảnh Thiên bỏ ngoài tai lời cô nói, cũng xem cô như là người xa lạ. Anh lạnh lùng bước chân đi vào phía trong nhà hàng



Nhìn thấy bóng lưng anh xa khuất trong tầm mắt cô. Cô cười chua xót rồi cũng bước đi tiếp



Ca ca...vẫn còn giận cô. Mộ Thần cũng vậy, chẳng những giận...mà còn chán ghét cô