Bà Xã Về Đây Anh Thương
Chương 50 : Nếu Mộ Thần Không Hiểu Lầm Thì Có Thể!
Ngày đăng: 08:53 19/04/20
Dạo gần đây cô đã không chăm sóc tốt cho sức khỏe của mình, thời tiết cũng đã bắt đầu thay đổi rồi nên cô cảm thấy bản thân bắt đầu muốn phát bệnh!
" Khụ khụ! "
Giờ đã là tan tầm, mọi người ai nấy đều xuống nhà ăn Tịch thị ăn
Cô cũng như ngày thường, vẫn trung thành với ổ bánh mì mỗi bữa trưa. Cô rất ghét bánh mì vì ăn nó rất khô khan nhưng biết làm sao bây giờ? Ngoài bánh mì ra thì cô biết ăn những gì đây?
Lẽ nào vào nhà hàng chọn đại một món sơn hào hải vị ư? Tiền trong túi đã sắp sạch! Còn muốn ăn bào ngư vi cá gì ở đây nữa chứ. Cô đã không còn là Tịch phu nhân được Tịch tổng cao cao tại thượng kia cưng chiều, không còn là nhị tiểu thư Tiêu gia được Tiêu tổng hết mực yêu thương
Giờ thì cô chỉ như những người phụ nữ bình thường bên ngoài, chỉ là một nhân viên nhỏ bé trong một công ty
Tịch Mộ Thần ngay lúc này đúng lúc có việc nên đi ngang qua phòng cô. Đôi mắt vô thức nhìn vào bên trong và dừng lên một thân ảnh nhỏ bé của cô gái đang ngồi trên bàn ăn bánh mì
Anh khẽ nhíu mày. Chẳng phải trước kia cô ấy rất không thích ăn bánh mì vì nó rất khó nuốt và khô khan hay sao? Tại sao bây giờ lại ăn nó rồi!
Lẽ nào Tiêu Cảnh Thiên lại để cô ấy ăn như thế ư?
Nghĩ đến đây anh lại không muốn nghĩ nữa. Việc gì anh phải quan tâm đến cô? Có Tiêu gia lo rồi thì thêm anh vào cũng chỉ là dư thừa
Tịch Mộ Thần thân vest, bước chân mạnh mẽ tiếp tục bước đi không muốn quản cô
Vào lúc hai mươi hai giờ đúng tại Tịch thị. Bây giờ phòng làm việc chỉ còn mỗi cô
Mỗi ngày đều vào giờ này cô đều mới tan làm. Có lẽ trong công ty, cô chính là người tan làm trễ nhất ở đây
Tiêu Tiểu Tịch mệt mỏi vươn tay. Cô bắt đầu tắt máy vi tính của mình rồi rời khỏi đây
Ra về cô cũng không quên tắt đèn trong căn phòng rồi mới đi
Cô cũng đã quen với việc mỗi đêm khuya như thế này ra về một mình rồi. Mộ Thần giờ này anh ấy có lẽ đã ngủ rồi nhỉ?
Còn ca ca thì sao? Anh ấy đã ăn tối rồi đi ngủ hay chưa. Anh trai của cô tính tình hay lo cho công việc nên thường thì ngủ cũng trễ, điều này cô cũng đã nhắc nhở anh ấy rất nhiều nhưng không biết anh ấy có chịu sửa lại hay không
Cô tự cười bản thân mình. Bản thân đã rất không tốt là bao, một tháng đã gần tới mà xấp tài liệu kia cô vẫn còn làm chưa xong vậy mà cô vẫn còn tâm trạng lo cho người khác?
Một tay kéo cổ áo lại rồi giữ lấy nó. Cô vô thức đưa bàn tay lên nhìn chiếc nhẫn vàng đang được đeo trên ngón áp út của mình, nó làm cô nhớ đến anh
" Tiểu Tịch, sau này dẫu có xảy ra chuyện gì chúng ta sẽ mãi ở bên nhau "
" Em có biết điều gì quan trọng nhất giữa vợ chồng hay không? Đó là sự tin tưởng! "
" Anh yêu em..."
...
" Tiêu Tiểu Tịch! Xem ra tôi đã quá xem nhẹ cô rồi "
Cô khó chịu ho hai tiếng. Thật lạnh! Vào những mùa lạnh như thế, cô lại khao khát có được một vòng tay ấm áp từ anh ôm bao bọc
Nhưng đó chỉ là điều cô mong muốn, là điều cô ao ước chứ nó thật sự sẽ không thành hiện thực
Cô nhìn những người đi đường đi qua đi lại. Một vài người giống như cô, đi một mình trên con đường. Còn lại thì chỉ có những cặp đôi đang yêu đương, nào là nắm tay, ôm ấp nhau
Nhìn họ hạnh phúc như thế cô chợt cũng thấy có một chút ghen tị! Cô cũng muốn được như họ, có Mộ Thần ở bên cạnh
Đi được vài bước cô bỗng dưng thấy có một chút khó chịu và chóng mặt nhưng vẫn cố lê bước trên con đường trở về nhà mình
Một chiếc xe thể thao phía sau cô đi chầm chậm tới. Cánh cửa sổ hạ xuống, hiện ra gương mặt phong lưu của Lục Minh Hạo
" Tiểu Tịch! Đừng nói với anh rằng em vừa mới tan ca về nhà đấy nhé? "
Cô đưa mắt nhìn sang Lục Minh Hạo, nói
" Phải! Anh từ bi, có thể đưa em về một đoạn được không? "
" Rất hân hạnh khi được giúp đỡ Tịch phu nhân, mau lên xe! "
Cô cười cười sau đó mở cửa xe ngồi vào trong
" Nhà em ở đâu đấy? Nó như thế nào? "
" Cũng bình thường, chỉ là thuê đại một căn nhà nhỏ. Anh đi thẳng quẹo trái là tới! "
Cô lười biếng mở miệng. Đến khi đến nhà, cô mệt mỏi mở cửa xe đi vào. Cũng không quên buông lời cảm ơn " tài xế " Lục
" Em không định mời anh vào nhà uống chút nước sao? "
" Gần nửa đêm anh đến nhà em uống nước, Mộ Thần chắc sẽ không vì thế mà hiểu nhầm đâu nhỉ? "
Lục Minh Hạo cười cười
" Haha anh đùa, Tịch phu nhân đi thông thả. Ngày mai anh có vinh hạnh đến đón em chứ? "
" Nếu anh có ý tốt, vậy thì em xin nhận. Đi đường cẩn thận! "
" Được...good night! "
Cô cười gật đầu rồi quay lưng mở cửa nhà đi vào
Lục Minh Hạo nhìn thấy bóng lưng cô vào nhà cũng bắt đầu lái xe đi...
Lục Minh Hạo: - Ý ý mọi người đừng hiểu nhầm nhé! Giữa tôi và Tiểu Tịch quan hệ chỉ là bạn bè, giúp đỡ Tiểu Tịch trong lúc khó khăn biết đâu khi Tịch Mộ Thần làm hòa với Tiểu Tịch lại thì tôi không cần bị hắn suốt ngày áp bức nữa rồi!... Haha quá thông minh đi đúng không?