Bà Xã Về Đây Anh Thương
Chương 5 : Vợ Là Điểm Tâm Bữa Tối [ H+]
Ngày đăng: 08:53 19/04/20
Môi của anh vẫn dán chặt vào môi cô, anh đặt cô nằm xuống giường. Bản thân thì đưa tay cởi bỏ áo mình mặc trên người ra mà vứt xuống đất sau đó tiến về phía cô. Tịch Mộ Thần như một con sói bị bỏ đói khi nhìn thấy đồ ăn lập tức nó sẽ lao nhanh đến phía con mồi trước mặt
" Mộ Thần...anh đừng gấp gáp, em vẫn còn chưa có chuẩn bị tinh thần "
" Cần gì tinh thần, rồi anh sẽ làm cho em sung sướng cất tiếng gọi tên anh mà thôi. Chúng ta bắt đầu "
Vừa nói xong câu anh tiếp tục cúi đầu xuống hôn lên đôi môi nhỏ ngọt ngào của cô. Môi dính với môi, Tịch Mộ Thần đưa lưỡi cậy hàm răng cô
" Ưm....M...Mộ Thần "
" Ngoan, mở miệng ra "
Ngoan ngoãn nghe theo lời anh, ngay cả một chút phản đối cô cũng không có. Khi hàm răng trắng sáng của cô mở ra theo sự " chỉ định " của anh, anh lập tức đưa lưỡi tiến vào bên trong khoang miệng cô. Lưỡi của anh quấn lấy chiếc lưỡi của cô mà đùa nghịch, anh còn mút lấy đầu lưỡi của cô khiến cô có chút tê dại
Chán chê, Tịch Mộ Thần không đùa nghịch với đầu lưỡi của cô nữa. Lại tiếp tục hôn lên đôi môi cô, day dưa với nhau một lúc anh thỏa mãn rời môi cô. Giữa hai người xuất hiện một cọng chỉ bạc mỏng ngăn cách đôi bên
Nhìn thấy đôi mắt mơ hồ với gương mặt nhỏ của cô đã đỏ lên vì thiếu dưỡng khí ban nãy mà anh lại thấy nó rất đáng yêu. Vật nhỏ, em cứ như thế này thì bảo anh phải làm sao đây?
" Thần?..."
Tịch Mộ Thần ra vẻ cưng chiều, hôn lên trán cô một nụ hôn: " Ngoan, mau giúp anh cởi quần đi nào! "
Cô ngồi dậy, đưa tay cởi quần giúp anh. Hai bên má đỏ hồng vì ngại, bàn tay trắng mịn đang giúp anh cởi quần rất run. Tịch Mộ Thần nhìn thấy bàn tay cô cởi quần cho mình vô cùng run, anh nhếch môi cười. Cúi đầu nói khẽ vào tai cô: " Bảo bối, đừng bắt anh phải đợi lâu chứ? "
Cô giật mình khi nghe anh nói thế, lại nhanh tay hơn một chút. Cuối cùng thì cũng đã giúp anh cởi xong chiếc quần bên ngoài ra, trên người anh chỉ còn mỗi chiếc quần lót. Qua chiếc quần lót ấy cô biết rằng đó là " vật ấy ". Mặc dù tuy cách một lớp quần lót nhưng cô vẫn có thể cảm nhận được nó rất nóng, và to
Tịch Mộ Thần không chờ đợi nữa, lập tức đẩy ngã cô xuống giường
" A..."
" Bảo bối, em thật là chậm chạp "
Anh nói, đưa tay cởi bỏ chiếc quần còn lại trên người ra. Không một mảnh vai che đậy, vật nam tính của anh nhanh chóng được lộ ra trước mắt cô
Cô đỏ mặt vội quay sang chỗ khác. Tịch Mộ Thần dĩ nhiên không bằng lòng với hành động này. Anh bắt lấy tay cô, đặt nó vào vật nam tính của mình, ép cô phải sờ nó
Cô giật mình sợ hãi vì tay mình bất giác chạm phải vật gì đó cứng cứng, lại còn dài...nó cũng rất nóng
Tịch Mộ Thần ôn nhu hôn lên đôi mắt cô: " Đừng khóc, anh hứa sẽ nhẹ nhàng với em "
Nghe được lời nói này từ anh, không hiểu sao cô vô cùng an tâm và tin tưởng. Ngay lúc này cô cảm thấy anh thật dịu dàng với cô, lại nâng niu cô vô cùng. Cô thích cái cảm giác này từ anh
Cô vươn tay, vòng tay ôm lấy anh. Giọng nói run run cất lên: " Mộ Thần, ôm em... Em muốn anh ôm em "
Anh đồng ý với yêu cầu của cô, ôm lấy cô. Nhẹ nhàng hôn cô: " Tiểu Tịch "
" Đừng buông, em muốn như thế này "
" Được! "
Cứ thế, anh và cô ôm nhau trong tình trạng này. Mãi cho đến khi cơn đau dần dịu đi cô là người lên tiếng trước
" Mộ Thần, nhẹ nhàng với em "
Anh hôn lên trán cô xem như đó là đồng ý với cô. Sau đó thì anh tiếp tục động cùng cô...
" Ưm ~ a Mộ Thần, nhanh quá rồi. Em theo không kịp "
" Bảo bối, em thật ngọt ngào "
Cơn đau không còn mà thay vào đó chính là sự sung sướng do khoái cảm mang đến. Hai con người, một nam một nữ cứ thế dính chặt nhau không buông
" Mộ Thần...thật dễ chịu ~ "
" Mau nói cho anh nghe, có phải rất yêu anh hay không? "
" Yêu...em rất yêu anh, ha ~ nhanh một chút đi "
" Được! "
Tiểu yêu tinh này thật là hai mặt a. Ban đầu rõ ràng rất e ngại, giống như tiểu bạch thỏ vậy. Bây giờ thì sao? Dục vọng che mờ mắt, vật nhỏ lại kích tình như thế cũng trông rất đáng yêu
Quả thật mỗi lần lên giường với cô, anh không biết rằng mình đã tham lam muốn cô bao nhiêu lần. Chỉ biết là đến gần sáng thì anh mới chịu buông tha cho cô...