Bà Xã Về Đây Anh Thương
Chương 8 : Bất Hòa
Ngày đăng: 08:53 19/04/20
Trên chiếc xe BMW, Tịch Mộ Thần hiện đang lái xe, phía sau là cô và Tiêu Cảnh Thiên đang nói chuyện vui vui vẻ vẻ
Tịch Mộ Thần nhìn qua gương chiếu hậu nhìn họ nói chuyện vui vẻ thế kia anh có chút khó chịu
Tiêu Cảnh Thiên: " Làm phiền lái xe đến Tiêu gia! "
Tịch Mộ Thần nhẫn nhịn, nắm chặt vô lăng. Đáng ghét, lại dám xem mình là tài xế? Đường đường là một chủ tịch, lí nào lại trở thành " tài xế " cho người ta sai bảo?
" Ca ca, anh không đến nhà tụi em chơi vài ngày sao? "
" Anh vừa về nước, muốn trở về nhà trước. Nếu như muốn, Tiểu Tịch hay là về nhà chơi vài ngày với anh đi? "
Về nhà chơi vài ngày? Hắn là đang muốn dụ dỗ vợ mình đi đó sao? Hừ, đừng mơ
" Tiểu Tịch, ca ca vừa về nước. Anh nghĩ em nên để anh ấy nghỉ ngơi một thời gian xong sau đó mới đến chơi được "
Cô có chút nuối tiếc khi nghe anh nói như thế: " Hả... thật sao? "
Tiêu Cảnh Thiên cười dịu dàng xoa đầu cô đầy cưng chiều: " Ngoan, anh không cảm thấy phiền đâu. Em gái muốn đến chơi, anh dĩ nhiên rất vui, biết đâu chừng ca ca sẽ thấy khỏe hơn nhiều "
Cô vui vẻ gật đầu: " Vậy em về nhà cùng anh! "
Tịch Mộ Thần hắng giọng, cô đưa mắt nhìn sang anh mỉm cười
" Ông xã, em về nhà ca ca chơi vài ngày. Anh có muốn ở lại không? "
" Không! Ở công ty còn rất nhiều việc cần anh xử lý "
" Chán vậy, ca ca vừa về nước. Em muốn cùng anh ấy và anh đi chơi "
" Tiểu Tịch đừng buồn, anh sẽ đưa em đi chơi nhiều nơi chịu không? Ca ca có quà muốn tặng cho em ở nhà đây "
Tiêu Cảnh Thiên nói, nghe bảo có quà tặng lẫn anh trai hứa sẽ đưa mình đi chơi nhiều nên nên mắt cô sáng rực, mỉm cười gật đầu
" Được a được a! "
" Cậu cứ yên tâm làm việc của mình, Tiểu Tịch sẽ để tôi lo! "
Tiểu Cảnh Thiên đắc thắng nói, Tịch Mộ Thần tức giận nhưng cố kìm nén. Được, được lắm! Cô muốn đi chứ gì? Vậy thì đừng có quay về tìm anh...
Tại Tiêu gia, Tiêu Cảnh Thiên xuống khỏi xe trước tiếp theo đó là cô. Anh nói:
" Tiểu Tịch, em thật sự sẽ ở lại đây chơi vài ngày? "
" Phải ạ! "
" Mấy ngày? "
" Là anh ấy muốn gây chuyện với em trước! Em không làm hòa...vậy đi nha, em sắp cùng ca ca đi chơi rồi. Chào anh sau! "
Không để Lục Minh Hạo nói thêm cô đã lập tức cúp máy. Như thế là vị cứu tinh cuối cùng cũng không còn
Phong Hàn đi ngang qua mỉm mai: " Đáng đời, tự làm thì tự chịu! "
Lục Minh Hạo hận không thể đem Phong Hàn ra băm thành trăm mãnh. Bạn bè gặp cảnh khó khăn, thấy khó còn không giúp lại còn ở đây mỉa mai? Tức chết đi được, đáng hận!!
...
Lẽ nào cô định một tháng mới về ư? Đã gần một tuần rồi mà vẫn không thấy cô. Nhịn không được nữa nên anh nhắn tin
" Em mau lăn về đây cho anh! "
Cô ở đây rất vui vẻ, đang xem phim bỗng dưng thấy tin nhắn từ anh nhắn tới
Là ai ban đầu không cần cô? Muốn đuổi cô đi kia mà. Bây giờ lại chủ động nhắn bảo cô quay về? Cô không về!
" Không, em đã bảo ở đây một tháng sau mới quay về...là anh đuổi em kia mà? "
" Không về chứ gì? Được, vậy thì đi luôn đi! " Tin nhắn vừa được gửi đi, anh lại bồi thêm một câu: " Tôi không quan tâm em nữa! "
Cô chỉ xem chứ không nhắn lại, anh tức giận. Lại dám xem mà không nhắn lại? Tiêu Tiểu Tịch em được lắm!
Thư ký mới vào không biết tốt xấu, cô ta nghe tin anh và vợ đang cãi nhau nên chủ tịch phu nhân đã về lại nhà nay chỉ còn mình anh. Cô ta nghĩ liệu trong khoảng thời gian này có nên dụ dỗ anh? Trèo lên giường được của người đàn ông này cô ta nhất định sẽ có được tất cả, biết đâu chừng danh hiệu Tịch phu nhân này sẽ là của cô ta?
Nghĩ rồi cô ta đứng ở bên ngoài, kéo váy lên cao một tí để lộ cặp chân dài của mình. Phần áo thì mở hai cúc trên, bộ ngực to tròn lúc ẩn lúc hiện. Cô ta tự tin, mình quyến rũ như vậy người đàn ông nào nhìn vào có thể cưỡng lại được sức hút này sao?
Đã chuẩn bị xong, trên tay cầm tài liệu trên tay sau đó gõ cửa. Được sự cho phép nên mới vào
Người đàn ông ngồi trước mặt kia thật sự rất đẹp trai. Thật yêu nghiệt, cô ta không phải chưa từng gặp mặt chủ tịch của mình nhưng số lần gặp được vô cùng ít, chỉ khi đem tài liệu anh cần thì mới gặp được anh
Vừa đẹp trai lại tài giỏi, tiền của anh thì nhiêu vô số. Quả nhiên người phụ nữ nào lấy được anh người đó thật sự rất có diễm phúc
" Chủ tịch, tài liệu của anh cần! "
Tịch Mộ Thần lạnh nhạt nói, đến ngay cả một cái liếc mắt anh cũng không nhìn cô ta: " Để trên bàn! "
Cô ta uyển chuyển, lắc lư như con rắn đi tới chỗ anh. Nhẹ nhàng đặt tài liệu trên bàn, giọng nói cất lên vô cùng câu dẫn:
" Chủ tịch, nghe nói ngài và phu nhân bất hòa? "
Tịch Mộ Thần nhíu mày ngước mặt nhìn cô ta. Anh hơi ngẩn một chút vì cô ta có phần hơi giống với cô, nhưng cô là cô còn cô ta là cô ta. Chẳng biết vì có phải nhớ cô nên nhìn cô ta có nét giống cô không nữa
Thấy anh cứ nhìn mình, cô ta nghĩ rằng anh đã bị sức hút của cô ta hấp dẫn nên mới có một chút mê muội như thế, hơi cúi xuống một chút để anh có thể nhìn thấy bộ ngực lúc ẩn hiện bên trong