Bà Xã Về Đây Anh Thương

Chương 95 : Cao Phó Nhiều Lời

Ngày đăng: 08:54 19/04/20


" Phải sang ngày mai thuốc mới có thể hết tác dụng! Cậu đừng lo cô ấy sẽ không sao, ngủ một giấc như thế cũng tốt! "



" Ừ! "



" Đi! Tôi giúp cậu lấy viên đạn ra ngoài, càng để lâu như thế không phải sẽ chết vì nhiễm trùng thì cũng là mất máu! "



Tịch Mộ Thần không nói gì anh quay người cứ thế bỏ đi, nhìn thấy anh bỏ đi như thế Cao Phó lập tức gọi lại:



" Này! Cậu đi đâu thế? "



Tịch Mộ Thần dừng bước chân, anh quay người lại nhìn Cao Phó có chút mất kiên nhẫn, khó chịu nói:



" Không phải cậu bảo là đi lấy viên đạn ra cho tôi hay sao? "



" À...! Vậy thì đi! "



Tịch Mộ Thần " hừ " một tiếng cũng xoay người bước đi tiếp



Con người này thật giống với Minh Hạo mà! Miệng cứ không ngừng luyên thuyên bên tai



Phiền chết đi được...!



Trong suốt quá trình lấy viên ra khỏi bả vai của Tịch Mộ Thần, Cao Phó là người đảm nhiệm làm việc ấy



Ban đầu Cao Phó cũng đã nói rất rõ ràng về việc này với anh để tránh đại họa ập đến đầu mình:



" Tôi nói trước! Ca này do tôi đảm nhận cho nên tôi không biết cách dịu dàng đâu đấy! Cậu mà có đau thì ráng chịu một chút "



" Tốt nhất nên cẩn thận cho tôi! "



" Biết rồi biết rồi! Tôi là bác sĩ giỏi nhất đấy "



" Tôi không muốn nghe về tiền sử của cậu! Nhanh làm đi "



Hừ! Còn dám cao ngạo nữa kia à? Đã vậy tôi cho cậu đau chết đi sống lại mới thôi



Cao Phó giúp Tịch Mộ Thần cởi chiếc áo sơ mi mặc trên người ra, anh thật không ngờ rằng trên cơ thể của Tịch Mộ Thần lại nhiều vết sẹo như thế



Không phải chỉ có một mà là hai, ba cái! Không có vết sẹo do dao để lại thì cũng là súng



Rốt cuộc thì người đàn ông này có phải là thương nhân hay không?




Cô đang suy nghĩ bỗng bên ngoài nghe thấy tiếng động, theo phản xạ lập tức hướng mắt nhìn ra phía cửa. Phía bên ngoài một lần nữa phát ra âm thanh, nói đúng hơn là một giọng nói!



" Chúng tôi vừa kiểm tra cho cô ấy xong và cô ấy không sao! "



Giọng nói của đàn ông? Là ai ở bên ngoài đó vậy?



" Tịch tổng...! Ngài cần gì nữa không ạ? "



Người đàn ông nghe giọng điệu nói có vẻ rất cung kính nhưng sao lại nói nhỏ như thế? Anh ta rốt cuộc nói cái gì vậy?



Cô đã không còn nghe thấy tiếng động gì ở bên ngoài ngay sau khi người kia nói xong câu, sau vài giây gần đến một phút Tịch Mộ Thần bỗng cất tiếng:



" Không cần đâu! "



Mộ...Mộ Thần?



Cô thật sự không có nằm mơ? Vừa nãy cô đã nghe thấy giọng nói của anh, là giọng nói của Mộ Thần!



Bước chân nhẹ nhàng đặt xuống mặt đất, cô có chút loạng choạng chậm rãi đi về phía hướng cánh cửa



Tịch Mộ Thần ở bên ngoài nói chuyện cùng vị bác sĩ, sau khi nói chuyện xong thì bác sĩ cũng hết nhiệm vụ mà rời đi



Ngay lúc anh ta bỏ đi thì hai tên thuộc hạ vừa nãy đã cùng anh và cô từ căn nhà trong rừng đến tận bệnh viện ấy đi tới



Bọn họ cung kính chào anh:



" Lão đại! "



" Phía bên Minh Hạo và Phong Hàn thế nào rồi? "



Người A: " Lão đại, anh Minh Hạo vừa gọi điện đến thông báo rằng bọn họ sẽ trở về thành phố A trước chúng ta! "



Người B: " Những người bên Doãn Thiên Phong, anh Phong Hàn cũng đã lo liệu được toàn bộ! "



Tịch Mộ Thần nhàn nhạt gật đầu



Bỗng cánh cửa phía sau lưng của Tịch Mộ Thần nhẹ nhàng mở ra nhanh chóng xuất hiện một thân ảnh của người con gái



Hai thuộc hạ nhìn thấy cũng trở nên im lặng đứng đó không chút phản ứng