Bạc Kiếp (Gả Cho Anh)

Chương 12 :

Ngày đăng: 08:42 19/04/20


Thấy Vũ vẫn ngơ ngác Tông Dân cau mày, giọng nói có chút không vui:



- Nhanh!



Đừng nói là Vũ mà ngay cả Minh cũng cảm thấy có chút hoảng, vội vội vàng vàng Vũ bỏ đi mất, còn Minh lại lò dò đi theo sau Tông Dân. Suốt dọc đường ai nấy gặp Tông Dân đều cung kính chào Phó tổng, đến khi thấy Minh đi theo sau lại có chút ngạc nhiên, mọi người ngạc nhiên chắc cũng vì không biết cô là ai.



Cô đi theo sau anh, nhìn bóng lưng cao cao vững chãi, đến đoạn không có ai cô mới kéo kéo góc tay áo anh, lí nhí nói:



- Dân....tôi không có gì với anh Vũ cả.



Tông Dân thoáng sững người, anh quay lại, gương mặt sắt lạnh nhìn cô:



- Sao? Nghe không rõ.



Minh lại lí nhí:



- Tôi với Vũ là anh em đồng nghiệp thôi, nào đâu phải tình yêu công sở như anh nói...



Thấy anh vẫn nhìn cô không biểu cảm gì, cô lại kéo kéo tay áo anh thêm lần nữa, lần này có vẻ mạnh hơn, giọng nũng nịu:



- Dân...đừng bắt tôi làm bảng kiểm điểm được không, công việc tôi nhiều lắm... tôi lại bị trách bị trừ lương nữa..



Tông Dân cau mày, sự quan tâm của anh rơi vào câu nói sau:



- Công việc nhiều? Cô làm ở mảng thời sự thì sao lại là nhiều?



Minh thở dài cô đang định kể thì nghe từ xa có tiếng nói chuyện trong trẻo mềm mại vang lên, nhìn về phía trước...ồ hóa ra là Mộc Trà, nữ MC vàng của Đài cũng có chút tiếng tăm trong showbiz.



- Dân, em tìm anh nãy giờ, anh đi đâu vậy, tối nay đi ăn đi.



Mộc Trà đi đến trước mặt cô và Tông Dân, thấy cô vẫn còn kéo tay áo sơ mi của anh, cô ấy cau mày hỏi:



- Hai người có chuyện gì sao?



Nghe Trà hỏi, Minh liền buông tay, cô vội vàng nói:



- À không tôi bị bắt làm kiểm điểm nên đến xin Phó tổng..



- Làm bảng kiểm điểm sao, cô xin xong chưa?



Thấy Trà hỏi, Minh cũng không biết trả lời thế nào, cô đưa mắt về phía Tông Dân như cầu cứu anh.



- Phó Tổng..... xin anh bỏ qua cho tôi...



Tông Dân mím môi, anh e hèm vài tiếng:



- Hừm...ừ được rồi cô đi đi, nếu có thời gian nên chuyên tâm cho công việc hơn, đặc biệt đừng hùa theo người khác kẻo bị sặc.



Minh gật gù nghe anh chỉ dạy, nhưng khoan...cái đoạn sau liên quan gì đến đoạn trước nhỉ?



Trà nhìn Tông Dân lại nhìn sang Minh, thấy Minh vẫn còn trố mắt nhìn Tông Dân, cô liền cau mày, hai tay khoanh trước ngực, chỉ chỉ vào tay Minh, có chút không vui nói:


- Cô thấy thế nào, chúng ta từng là bạn tốt?



Trang đang định trả lời thì nghe tiếng Tổng Biên tập, chị Bình vừa từ cửa bước vào nhìn thấy tình huống trong phòng căng thẳng liền lên tiếng:



- Có chuyện gì ồn ào vậy?



Trang nghe tiếng chị Bình liền òa lên khóc, cô ta kể lể một hồi chị Bình liền yêu cầu mọi người giải tán chị ấy sẽ giải quyết sau. Minh không đồng ý, cô muốn phải giải quyết ngay bây giờ. Phàm là chuyện gì để lâu đều không còn hứng thú nữa.



Vũ cũng lên tiếng:



- Chị Bình, bọn em bị ăn cắp chất xám chị phải lấy lại công bằng cho tụi em chứ?



Chị Bình cau mày, trên gương mặt xinh đẹp dường đã có nếp nhăn:



- Chị sẽ giải quyết sau, dù sao mọi chuyện cũng đã qua rồi, mọi người không nên...



Chưa nói hết lời, Minh đã cắt ngang:



- Làm sao có thể nói đã qua dễ như vậy được hả chị, cô ta làm sai ít nhất phải công khai xin lỗi bọn em chứ?



Chị Bình nhìn Trang, thấy bộ dáng đáng thương của cô ta liền không nỡ. Chị cau mày ý tứ không vui rõ ràng:



- Thế em muốn thế nào, có xin lỗi hay giải quyết gì thì bọn em cũng không thể quay về lại phòng biên tập được. Nếu làm đến cùng Trang có thể bị đuổi việc hoặc dời đi phòng khác. Nếu mình không tốt thì cũng đừng muốn người ta không tốt chứ?



Minh cảm thấy thật sự không chịu nổi với cái lý luận của chị Bình, rõ ràng người làm sai là Trang, bây giờ lại thành cô và Vũ ép người, công bằng ở đâu chứ?



- Chị Bình, bọn em là người bị thiệt hại chứ đâu phải cô ta, một câu xin lỗi cũng không được sao? Chị làm thế là thiên vị, bọn em không phục được.



Trang vẫn thút thít khóc, nhìn cô ta đứng kế bên chị Bình hoa lê đái vũ Minh có linh cảm thật sự rất khó tả. Kiểu cách hai người cứ như người tình của nhau không bằng...



Chị Bình vỗ vỗ lưng Trang,lời lẽ chị ta khá cứng gắn:



- Không cần dài dòng, chị sẽ yêu cầu Trang làm bảng kiểm điểm, mọi thứ đến đây là xong, nếu không phục em cứ đi kiện. Chị sẵn sàng. Nên nhớ ở đây chị là Tổng biên tập, bọn em nếu không nghe theo chị thì đừng nói sao cấp trên không vui.



Vũ còn định cãi lại nhưng Minh kịp ngăn anh lại, theo cô quan sát thì chị Bình năm lần bảy lượt bao che cho Trang lại bao chê rất vô lý, chứng tỏ chị ta và Trang có mối quan hệ cửa sau không bình thường. Bây giờ có cãi lại cũng không được ích lợi gì, có khi còn làm trễ nải công việc bên khâu hậu trường. Nhưng mà cái nghẹn này cô nuốt không trôi rồi, Trang có ô dù, cô cũng có ô dù.



Bước lên phía trước một bước, Minh đứng đối diện với chị Bình, gương mặt cô trẻ trung xinh đẹp lại cường ngạnh không chịu khuất phục.



- Chị Bình, là chị nói, em nhất định sẽ kiện lên Phó Tổng, xin lại một câu công bằng cho bọn em.



Chị Binh khẽ nhếch môi cười, chị ta thập phần đắc ý:



- Mời em, đừng trách chị không báo trước.



Vừa dứt câu, phía bên ngoài có tiếng bước chân đi đến. Giọng nói trầm trầm của một người đàn ông vang lên khá tan không khí căng thẳng trong phòng biên tập.



- Có chuyện gì, nói tôi nghe một chút xem.



Minh quay lại nhìn, môi cô khẽ nhếch lên thành một đường cong đẹp mắt... Tốt tốt lắm, Phó Tổng đây rồi, anh đến đúng lúc lắm.



Mà Tông Dân vừa bước vào đã nhìn thấy cô, nụ cười trên mặt anh sâu thêm vài phần.....