Bạc Kiếp (Gả Cho Anh)

Chương 11 :

Ngày đăng: 08:42 19/04/20


Thời gian thấm cái mà nhanh, cô vào làm ở Đài Truyền hình cũng được gần 3 tháng. Từ người mới bọn cô lại sắp thành người cũ ở công ty. Sau ba tháng thực tập, bọn cô sẽ có cơ hội lên bài chuyên mục sau khi qua được bài hoàn thành. Bài hoàn thành yêu cầu mỗi người sẽ thu thập thông tin từ biên tập viên hoặc nhà báo phóng viên gửi về, sau đó viết nên một chương trình đầy đủ. Bản hoàn thành tốt nhất sẽ được xét duyệt, người đứng đầu sẽ được thông qua lên phụ trách một phần của chuyên mục. Người không qua được sẽ bị điều đi sang phòng hậu trường xử lý phần biên tập trước khi lên sóng truyền hình. Tất nhiên nếu thông qua được bài hoàn thành lên phụ trách chuyên mục chính, cơ hội thăng tiến và mức lương sẽ nhiều hơn là người không qua được bài hoàn thành.



Tối hôm nay Tông Dân về nhà ăn tối, ba tháng qua Minh cũng không gặp Tông Dân được bao nhiêu lần. Vì cô vừa mới vào làm nên thường tan làm khá trễ, có hôm còn đến 9 giờ đêm mới về. Nên mỗi khi Tông Dân ghé qua cô đều không có ở nhà, mà bình thường anh muốn hỏi thăm cô hay thế nào đều gọi điện hoặc nhắn tin riêng cho cô, chứ hai người bọn cô rất ít khi nào gặp mặt. Một phần cũng do tính chất công việc, hóa ra khi cô vào làm cô mới biết Tông Dân về lại Đài Truyền hình với chức vụ gì... là phó Tổng Giám đốc. Cô thật sự không ngờ, anh lại lên chức cao đến như vậy.



Trên bàn cơm bà Chi thật sự vui vẻ, Tông Dân gắp cho bà miếng thịt gà, bà lại mỉm cười rất hạnh phúc.



- Tổ cha anh, có nhà không về ở lại ra ngoài mua nhà, dọn về đây ở luôn đi Dân.



Tông Dân cười cười, anh nhìn bà dịu dàng nói



- Công việc con đặc thù quá với lại tiệc tùng rượu chè nhiều, ở chung con sợ làm phiền mẹ với em.



Bà Chi phản bác:



- Có gì mà làm phiền, mẹ có thấy gì đâu, con uống say về cũng ngủ thôi mà.



- Thì mẹ không sao nhưng em còn làm việc, mà con hay bét nhè sợ ảnh hưởng đến em nó.



Bà Chi bĩu môi:



- Gớm anh, sao lại lo cho con Minh thế. Bình thường anh em cô cậu như chó với mèo, có khi còn trây trét nước miếng nước mũi đầy người nhau ra.



Nói rồi bà lại quay sang Minh, hỏi:



- Minh con còn nhớ anh con từng không mặc quần đi lủng lẳng trong nhà không?



Minh trố mắt, cô đang uống nước canh liền bị câu hỏi của bà Chi làm cho sặc sụa...Ngước mắt lên nhìn Tông Dân lại nhìn xuống dưới... đẹp trai thế mà lại... lủng lẳng?!!



Mà Tông Dân ngồi đối diện lại đỏ bừng mặt, anh réo:



- Ơ mẹ khi đó còn nhỏ, bây giờ con lớn rồi mà.



Bà Chi cười ha hả, không quan tâm anh chỉ một mực quay sang Minh:



- Ừ còn cái vụ đi uống say bét nhè về tưởng con Lu Lu là bạn gái ôm hôn hít không ngừng...sáng ra mặt mũi đầy lông mẹ vẫn còn giữ lại ảnh đây haha...Minh...mẹ nghĩ lại mà thấy anh con như thằng đần ấy.



Đừng nói là bà Chi mà ngay cả Minh cũng cười sặc nước miếng, eo ôi nhìn nam thần hóa ra cũng biến thái ghê gớm ấy nhỉ.



Cô phụ họa:



- Ghê thật mẹ nhỉ?



Bà Chi cười chảy cả nước mắt:



- Haha..cái thằng không đi diễn hài mà làm MC tiếc thật.



Bà Chi ngã người sang Minh, lại mò mẫm trong túi lấy ra cái điện thoại, bà bảo Minh ấn tìm mục ảnh yêu thích ấn vào là ra. Quả thật Tông Dân từng như bà Chi kể, mặt dính đầy lông chó đây này. Minh xem ảnh mà cười đến điên đảo đau bụng. Hai mẹ con bọn họ vừa ôm nhau vừa vỗ đùi đen đét cười bò. Một người là thấy ảnh nên cười, còn một người là nhớ lại mà cười làm đảo điên một góc nhà.



Mà Tông Dân mặt mày đen như que củi nhúm bếp, anh là anh của Phương Minh nhưng anh là người lạ với Minh, cớ sao cô lại dám cười anh như thế chứ, muốn chết à?!!



Tông Dân thấy hai mẹ con bọn họ cười đến sặc liền đi đến vỗ lưng cho thông khí, vừa vỗ vỗ anh vừa đùa:




- Cô ấy bảo bị mất cái gì?



Anh nhân viên ra vẻ suy nghĩ một chút, lại chỉ vào cái vòng đeo tay của Minh:



- À vòng đeo tay thì phải.



Minh hỏi lại lần nữa:



- Vòng đeo tay sao?



Anh nhân viên gật đầu:



- Ừ chắc rồi, cô ấy còn cho bọn tôi xem ảnh mà. Thôi thôi...cô có hay không cũng được đừng nói tôi nói là được rồi. Nghe nói... cô ấy với chị Bình có quan hệ... ầy ầy xem như tôi chưa nói gì đi, ok ok nha.



Đợi anh nhân viên đi rồi, Vũ mới không vui lên tiếng:



- Nếu thật sự là như thế thì em theo anh, cô ta điêu ngoa quá rồi đấy. Cái vòng này chính Trang tặng cho em hôm mình dọn đi mà giờ cô ta lại nói thế. Thật quá đáng mà, ấy còn ra vẻ thanh cao nữa. Mẹ!



Minh kéo tay Vũ, cô điềm tĩnh suy nghĩ một chút sau lại suy luận nói:



- Anh khoan đã, em không biết mục đích cô ta bêu xấu em để làm gì, đợi em tìm hiểu xem. Với lại anh nhớ lúc nói kết quả chị Bình nói thế nào không, bài hoàn thành của Trang hoàn hảo hơn bài bọn mình, ý tưởng không mới nhưng rất hoàn chỉnh, vừa có phần mới mẻ của anh lại có phần tích cực chỉnh chu của em...Anh nghĩ sao?



Vũ cau mày, anh thật sự cũng từng có suy nghĩ không đứng đắn khi nghe chị Bình thông báo kết quả, nhưng mà bài hoàn thành của Trang lại không được lên sóng nên anh không biết cô ấy viết những gì. Nếu đúng thế thật thì... ma ranh quá.



Minh ngồi ngã ra sau cô thật sự không thêm hiểu được Trang làm thế nhằm mục đích gì? Bêu xấu cô, cô có cái gì nổi bật để mà cô ta bêu xấu chứ?



Đau đầu thật sự, con người với nhau có cần phải chơi xấu nhau như thế này không????



Vũ thấy cô đăm chiêu, anh véo nhẹ lấy mũi cô, cười cười đưa mặt tới gần mặt cô như kiểu chọc cười. Vừa hay từ xa Tông Dân đi đến, thấy một màn vui vẻ kia, chân anh không thẹn mà bước nhanh hơn một chút.



- Hừm...giờ này là giờ làm việc mà nhỉ?



Minh quay lại nhìn, thấy anh chân mày cô cau lại, miệng chào một tiếng Phó Tổng mà lòng lại



thầm mắng anh là tên bao đồng.



Tông Dân nhìn cô, ánh mắt anh thâm trầm quét qua người cô, lại dừng trên người Vũ. Gương mặt vốn đẹp, mỗi khi nghiêm túc lại còn xuất thần hơn nữa, đến cả Vũ cũng hoảng khi thấy anh nhìn chằm chằm đến như vậy.



- Phó Tổng....chào....anh...



Tông Dân gật đầu, sự vui vẻ mới vừa nãy bay đi đâu mất, anh dùng giọng thật lạnh lẽo nói với Vũ:



- Tôi nghe nói công ty cấm tình yêu công sở, mọi người quên rồi sao?



Vũ ngơ ngác mà Minh lại trợn tròn mắt nhìn anh..Tông Dân lại làm như không biết, anh trầm giọng nói:



- Anh về làm một bảng kiểm điểm cho tôi, còn cô...theo tôi lên phòng làm việc. Nhanh!



Vũ giật giật khóe môi, làm bảng kiểm điểm??? Kiểm điểm về việc ngồi uống nước cùng gái à???