Bạc Kiếp (Gả Cho Anh)

Chương 10 :

Ngày đăng: 08:42 19/04/20


5 giờ chiều.



Tông Dân sau khi đi công việc về liền đến đón Minh ở nhà bà Chi. Anh hôm nay đi với tư cách là người phát ngôn đại diện của một sản phẩm do quân đội đầu tư. Quên nói, ba của Long là ông Hưng lại được lên chức, nghe nói là quan rất to trong quân đội, Tông Dân đang là MC đình đám nên quen biết ông Hưng cũng là lẽ đương nhiên. Nhưng mà với tư cách là một MC thì không có quá nhiều quan hệ để một tướng như ông Hưng có thể mời dự đám cưới con trai, e là thân phận của Tông Dân cũng không mấy đơn giản.



Lúc Minh đi ra Tông Dân đã đứng đợi sẵn, anh không muốn đi vào vì sợ bà Chi biết lại hỏi nhiều. Vừa thấy cô, anh thoáng giật mình, cô hôm nay lộng lẫy kiêu sa quá nhiều.



Minh một thân váy màu da người, váy ôm xoắn eo rất đẹp, chân mang giày cao tầm 7 cmt, tóc bới cao, phía trước chải kiểu phồng mái vô cùng thanh lệ. Đừng nói là Tông Dân mà ngay cả người trang điểm cho cô cũng xuýt xoa chụp lại ngay mấy tấm làm biển quảng cáo. Anh chàng trang điểm khen lấy khen để lần đầu tiên làm cho một người bình thường không phải trong giới mà lại xuất sắc đến như vậy. Gương mặt cô sáng bừng, vừa khoe được sắc vừa toát lên được thần khí có sẵn trên người. Diễm lệ nhưng không thoát tục, cao ngạo nhưng không chèn ép người, cực phẩm trong cực phẩm!



Tông Dân ngay người mất vài giây, mãi khi cô bước đến trước mặt anh, anh mới hoàn hồn, trên môi lại cong lên nở nụ cười yêu mị:



- Đẹp đấy nhưng đừng khóc là được.



Phương Minh ( từ nay về sau sẽ gọi Minh là Phương Minh) bĩu môi hếch mũi, cô lườm nguýt anh:



- Anh xem thường tôi quá đấy.



Tông Dân không trả lời lại, anh cười cười lại đưa tay mở cửa xe cho cô. Lúc bấy giờ Minh mới quan sát kỹ được Tông Dân, hôm nay anh mặc sơ mi trắng quần âu đen mang giày da sáng bóng. Công nhận không hổ danh là MC diễn viên quốc dân, không cần làm gì khác chỉ cần đứng yên một góc cũng đủ làm bao nhiêu cô "rụng trứng" réo gọi, đó gọi là đẳng cấp của nam thần.



Ngồi trên xe cả hai lại rơi vào trầm mặt, thật sự thì Tông Dân bản tính có chút cứng nhắc, mặc dù miệng lưỡi cay nghiệt nhưng lại khá trầm mặc. Chẳng hạn như bây giờ, chả hiểu tại sao anh lại dùng bộ mặt như đang đóng phim trinh sát mà biểu hiện. Cô....gan yếu không thích hợp với mấy thể loại rùng rợn này.



Vừa đâm chiêu suy nghĩ cô vừa rùng mình, Tông Dân ở bên như thấy được, anh điều chỉnh máy lạnh trên xe xuống thấp hơn một chút, giọng điệu nhàn nhạt hỏi:



- Lạnh à?



Minh nghe anh hỏi, cô giật mình vội lắc đầu:



- Không sao anh hỏi thế?



- Không lạnh lại rùng mình, cô bị người theo sao?



Người theo??? Minh thầm nghĩ, người nào theo chả nhẽ... mẹ kiếp tên điên này toàn ăn nói linh tinh.



Thấy Minh hậm hực không trả lời Tông Dân cũng không trêu nữa, anh lái xe thêm một đoạn lại hỏi tiếp:



- Việc kia chuẩn bị tốt chưa?



Minh nhoẻn môi cười:



- Tốt, mong là người của anh đem hoa đến được.



Tông Dân đánh bánh lái quẹo vào nhà hàng, môi anh cong lên đầy vẻ tự đắc:
Lần này Đài Truyền hình thông báo tuyển dụng số lượng lớn, cho nên Phương Minh cũng không phải người duy nhất được chọn, theo cô còn có hơn 20 người nữa được chia đều cho các phòng ban. Mà Phương Minh lại được sắp đến vào khâu biên tập chuyên mục thời sự, theo cô còn có 2 người nữa.



Ngày đầu tiên đi làm quả là khiến người ta háo hức, Minh trải qua bao nhiêu chuyện đau buồn nhưng loại chuyện được nhận việc như vậy thì cô chưa từng trải qua cho nên mọi cảm xúc đều rất chân thật.



Đứng đợi ngoài cửa ban biên tập, Minh hồi hộp vô cùng, đi theo cô còn có 1 nam 1 nữ nữa. Nam tầm 28 tuổi bề ngoài khá khôi ngô, anh ấy tên là Vũ, người nữ bằng tuổi cô cũng vừa tốt nghiệp xong tên Trang năm nay 24. Cô và bọn họ vừa gặp nhau nhưng quan hệ cũng khá, nói chuyện khá vui vẻ.



Trang nắm lấy tay cô, cô ấy dậm chân hồi hộp:



- Minh, cậu lo không chứ tớ lo quá, không biết mọi người có thích tụi mình không nữa.



Minh cười cười trấn an chứ thật ra trong lòng cô cũng không khá hơn là bao nhiêu.



- Không sao mà, tớ nghĩ mọi thứ sẽ ổn thôi.



Vũ là người đàn ông duy nhất ở đây, anh cũng quan tâm an ủi hai cô gái nhỏ.



- Hai em yên tâm đi, mình đi làm chỉ cần làm tốt là được thôi.



Trang nghe Vũ nói, cô liền buông tay Minh chạy đến ôm lấy tay Vũ lắc lắc:



- Thật hả anh, em lần đầu tiên đi làm nên lo lắm.



- Không sao, bình tĩnh đi, các em càng lo càng hay hỏng chuyện, đấy là kinh nghiệm anh đúc kết trong mấy năm đi làm đấy.



Vũ vừa dứt lời thì bên trong chị làm bên phòng nhân sự ngoắc ngoắc ý bảo bọn cô đi vào, Minh cùng Trang và Vũ liền nhanh đi vào. Vừa bước vào phòng Minh đã cảm khán trước sự to lớn trong đây, khung cảnh làm việc năng động thoáng mát lại sạch sẽ đầy đủ tiện nghi. Thấy ba người bọn cô đi vào, mọi người đều ngừng việc quay lên nhìn.



Từ trong một người phụ nữ trung niên mặc bộ jumsuit màu trắng đi đến, gương mặt chị này khá đẹp, phong cách lại sang trọng nhanh nhẹn. Minh mặc dù không biết là ai nhưng cô vẫn lịch sự gật đầu nhẹ chào hỏi. Người phụ nữ mỉm cười nhìn cô ý như đã thấy cô chào, chị ấy đi đến gần 3 người bọn cô, vỗ vỗ vai cô và Trang, nói:



- Chào các em đến với ban biên tập, sau này có gì không hiểu có thể đến tìm chị.



Nói rồi chị quay về phía nhân viên trong phòng, vỗ vỗ tay vài cái thu hút sự chú ý:



- Mọi người mọi người tập trung lên đây một chút, đây là người mới sau này sẽ làm việc ở phòng chúng ta. Mọi người là người cũ sau này giúp đỡ các em ấy một chút đừng để bên ngoài nói phòng biên tập chúng ta là bọn hút máu người nữa được không?



Mấy chục nhân viên ở dưới đồng loạt cười ồ lên, ai nấy đều vỗ tay chào đón các tân binh vào làm việc. Sau màn giới thiệu chào hỏi xong, ba người bọn cô được xếp ngồi chung một góc, tạm thời sẽ đi theo 2 vị tiền bối làm việc. Trước mặt bọn cô không thể một mình đảm nhiệm được một chuyên mục, cho nên chỉ có thể đi theo học hỏi kinh nghiệm từ đàn anh đàn chị đi trước.



Phòng biên tập tầm trên 20 người, được chia ra nhiều mảng, mảng văn hóa, mảng giải trí, mảng phim ảnh, mảng thời sự, vvv. Minh và hai người mới nữa được chia vào mảng thời sự vì mảng thời sự hiện đang thiếu người. Tông Dân cũng có nói trước kia anh làm ở mảng thời sự nhưng là biên tập viên MC, mảng này lượng công việc ngang bằng với mảng giải trí và phim ảnh, cho nên sức ép rất lớn. Lúc đầu anh cũng không định để cô vào làm ở phòng biên tập, ý định của anh sẽ để cô đến làm MC một vài tiết mục nhỏ hoặc là thư ký ở phòng lớn nhưng cô vẫn không đồng ý, cô sợ đi lên quá nhanh dễ ngã xuống đau.



Một ngày làm việc trôi qua hết sức thuận lợi, Minh tạm thời đánh giá công việc 6/10, cô sẽ thật cố gắng để từ từ vững chắc đi lên. Cô muốn khi cô trả thù được gia đình tàn ác kia một phần sẽ nhờ vào khả năng của cô chứ không phải nhờ hết vào Tông Dân. Kẻ thù của mình... mình nên tự tay kết liễu sẽ thích thú hơn rất nhiều.