Bác Sĩ Cầm Thú

Chương 28 :

Ngày đăng: 16:18 19/04/20


Na Na ngơ ngác nhìn về phía Niếp Duy Bình, khuôn mặt lạnh lùng ửng hồng không biết là vì xấu hổ hay là vì ho khan, hai gò má ửng hồng làm cho cái con người luôn lạnh lùng hờ hững này thêm ấm áp dễ gần.



Na Na còn chưa gặp qua bác sĩ Niếp…… xấu hổ như thế, nhất thời đầu óc ngưng hoạt động, tầm mắt không tự chủ chậm rãi nhìn xuống.



Niếp Duy Bình thật vất vả nuốt xuống miếng trứng mắc ở trong họng, vừa nhấc đầu liền chống lại ánh mắt quỷ dị của con thỏ nhỏ liền phản xạ có điều kiện kẹp chân lại, dưới ánh mắt của cô mà cảm thấy vô cùng kích động.



Na Na cũng không biết đầu óc mình làm sao cư nhiên lại chú ý theo lời nói không suy nghĩ sâu xa của tiểu Viễn. Không nghĩ tới bác sĩ Niếp bộ dạng gầy yếu, cái kia lại có thể lớn như vậy…… Bất quá cũng không thể chính xác được, có lẽ là kiến thức trẻ con khong nhiều?



Na Na ánh mắt nhất thời tràn ngập hoài nghi cùng tìm tòi nghiên cứu……



Niếp Duy Bình vốn sẽ không định phát cáu, nhưng vừa thấy con thỏ nhỏ lại dám hoài nghi sự oai hùng đàn ông của hắn, nhất thời lửa giận tăng vọt, thẹn quá thành giận vỗ bàn lạnh lùng mở miệng hỏi: “Muốn hay không tôi cởi quần cho cô xem thật cẩn thận?”



Na Na đột nhiên bừng tỉnh, sợ tới mức đầu co rụt lại, thế này mới có phản ứng, khuôn mặt nhỏ nhắn nháy mắt đỏ bừng, cả người giống như tôm luộc, đỏ rực như có thể rán trứng!



Na Na như con thỏ nhỏ chấn kinh, nhảy dựng lên, cúi đầu không dám nhìn người, lắp bắp nói: “Tôi tôi tôi…… Tôi đi phòng bếp…… Múc cho hai người chút cháo!”



Con thỏ nhỏ thất kinh như vậy, Niếp Duy Bình tức giận liền tiêu tán, chậm rãi buông đũa đứng lên.



Na Viễn tỉnh tỉnh mê mê nhìn hai người lớn này, ăn đầy một miệng, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn nghi hoặc hỏi: “Chú ~ hai người tò mò quái nha ~”



Niếp Duy Bình từ trên cao nhìn xuống liếc bé, tức giận nói: “Ăn xong phần của cháu đi, thịt viên nhỏ!”



Na Viễn quyệt quyệt miệng, buồn mà không dám hé răng, cúi đầu tiếp tục ăn trứng.



Na Na ôm khuôn mặt nóng bỏng tránh ở phòng ăn,quẫn bách dậm chân, ở trong lòng đem lời nói hưu nói vượn của thằng nhóc kia ra rủa thầm.



Chỉ là đau khổ rối rắm làm sao đi ra ngoài đối mặt bác sĩ Niếp đây, Na Na đột nhiên nghe thấy phía sau truyền đến tiếng bước chân quen thuộc, không nhanh không chậm, vững bước lại gần.


Buổi sáng có một cuộc giải phẫu, Niếp Duy Bình làm xong mới hơn mười một giờ, gọi một cuộc điện thoại về nhà báo cho Na Na giữa trưa sẽ về nhà ăn cơm, để cho cô sớm chuẩn bị.



Niếp Duy Bình thật muốn ăn mấy món mỹ vị đó, cầm theo khăn mặt đi tắm rửa, nước ấm ào ào chảy xuống rửa trôi đi mùi thuốc khử trùng, làm cho hắn thoải mái đến mức hận không thể hát thành tiếng!



Cảm giác này…… Thật sự là quá tuyệt diệu !



Thời điểm Niếp Duy Bình sang gian cách vách khóe miệng vẫn đầy tươi cười, làm hộ lý chịu trách nhiệm sát khuẩn sợ tới mức thiếu chút nữa ngã sấp trên đất.



Buổi chiều khó có được không phải giải phẫu, Niếp Duy Bình chỉ cần giao ban là có thể cùng Na Na mang theo thịt viên tròn đi nhà trẻ.



Có Niếp Duy Bình ở đó, hơn nữa trước đó đã có lời nhờ giúp toàn bộ quá trình coi như thuận lợi, chỉ đơn giản hỏi mấy vấn đề liền chấp thuận Na Viễn nhập học.



Na Na thật cao hứng, thủ tục nhập học xong xuôi, vẻ mặt cảm kích đầy sùng bái với Niếp Duy Bình cúi mình cảm ơn: “Bác sĩ Niếp, cám ơn anh! Anh thật lợi hại, nếu không có anh tôi cũng không biết nên làm cái gì bây giờ!”



Loại cảm giác được con thỏ nhỏ tán dương sùng bái này thật rất tốt, làm Niếp Duy Bình thích đến mức từ đầu đến chân đều thư sướng vô cùng.



Niếp Duy Bình một phen ôm lấy thịt viên nhỏ, tay kia thì thực tự nhiên nắm tay Na Na, sắc mặt điềm tĩnh nói: “Đi mua tôm thôi, buổi tối sẽ ăn!”



Na Na đang đắm chìm trong sự vui vẻ, một chút cũng không phát hiện tay mình bị nắm kéo đi, nghe vậy cật lực gật đầu cười nói: “Tốt, Tôm tươi, còn có thể gỡ thịt nấu lại thành cháo ăn sáng, chúc mừng tiểu Viễn thuận lợi chuyển trường!”



Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Khụ khụ, hôn môi đã có , đồng giường còn có thể xa sao?



Nói…… Hai người đã sớm đồng giường cộng chẩm qua! Cho nên ngủ tiếp cùng nhau cũng không phải là chuyện gì lớn đúng không đúng không ~



Yên lặng nhìn xuống, đột nhiên phát hiện đây là truyện Đại Miêu viết hot chậm nhất a, đã đến mười vạn chữ mới có hôn a!



Bác sĩ Niếp…… Cậu cũng quá bất lực!