Bắc Tống Phong Lưu

Chương 897 : Đánh một trận ra trò (3)

Ngày đăng: 07:35 30/04/20


Mã Kiều than nhẹ một tiếng, rồi quay đầu sang Lý Kỳ nói:



- Bộ Soái, việc này ngươi có thể không nói với sư muội ta được không?



Lý Kỳ buồn bực nói:



- Thôi xin, ta nói với sư muội ngươi thì được cái gì?



Tửu Quỷ cười hiểm nói:



- Tiểu Kiều, nếu như ngươi không thắng trong một chiêu, ta sẽ nói với Mỹ Mỹ, nói ngươi bắt nạt thằng choai choai con nhà người ta, hơn nữa còn dùng công phu thổi mạt rỉ sắt hạ lưu, quá là hèn hạ.



Mã Kiều tức giận nói:



- Vừa rồi rõ ràng là ngươi sử dụng cái chiêu hèn hạ đó chứ.



Tửu Quỷ đáp:



- Vậy để xem Mỹ Mỹ tin ngươi, hay là tin ta.



Mã Kiều hừ một tiếng, nói:



- Ngươi có tin là chỉ trong 3 chiêu ta sẽ đánh rơi vò rượu trong tay ngươi?



Tửu Quỷ vội ôm chặt lấy vò rượu, hoảng sợ nói:



- Ta khó lắm mới được uống một ngụm, ngươi chớ có chọc giận ta, không thì đừng trách ta không khách khí.



Mã Kiều cười lạnh nói:



- Vừa rồi ngươi đánh lâu thế, rồi lại uống liền một mạch 3 hơi rượu, ngươi cho rằng bây giờ ngươi là đối thủ của ta sao?



Tửu Quỷ rùng mình, cười nịnh nói:



- Ta không nói, ta không nói, ngươi 1 chiêu cũng được, 100 chiêu cũng được, tùy ý ngươi, ngươi vui là được.



Chiết Ngạn Chất sớm đã thấy ngứa ngáy chân tay, lại thấy thầy trò bọn họ dùng dằng vì vò rượu, có chút mất kiên nhẫn, đoạn nói:



- Các hạ, mời!



Mã Kiều nhìn Lý Kỳ hỏi:



- Mấy chiêu?
Đám người Chiết Khả Tồn cũng đều hiểu ra, thầm tự cười khổ, cái cặp thầy trò này quả là khắc tinh của Chiết Gia Quân. 



Chiết Mỹ Nguyệt tiến lên phía trước nói:



- Tứ đệ, là tỷ tỷ liên lụy đến đệ.



Chiết Ngạn Chất ngây người một lúc rồi cười ha ha nói:



- Tam tỷ, tỷ đánh giá thấp đệ quá rồi, chẳng phải là thua một trận tỉ thí thôi sao, đệ sẽ không giữ nó lại trong lòng đâu. Cha đã từng dạy chúng ta rằng thắng bại là chuyện thường tình của nhà binh đó thôi!



- Mã… Kiều



Tửu Quỷ sau khi định thần lại đột nhiên nhảy lên, chỉ mặt Mã Kiều mắng:



- Cái thằng khốn này, ta chọc giận gì ngươi mà ngươi lại làm mất vò rượu này của ta?



- Xin lỗi, do ta nhìn nhầm.



Mã Kiều chậm rãi bước tới, vừa đi vừa chỉnh lại vệt tóc dài buông trước trán, bình thản nói.



- Rõ ràng là ngươi cố ý.



Mã Kiều hất cằm nói:



- Thì sao nào? Một vò rượu ngon như thế mà ngươi chỉ để uống một mình, thực ra ta cũng rất lâu rồi không uống rượu, thay vì nhìn mà thèm thì thà phá hủy nó còn hơn, để tất cả đều không uống. Nếu ngươi muốn động thủ thì xin mời thử xem, ta bây giờ không sợ ngươi đâu. Nếu như chọc tức ta, ta sẽ treo ngươi lên cột cờ đó.



- Ngươi…



Tửu Quỷ vừa định thốt ra một chữ thì đột nhiên ngã lăn ra hôn mê.



Đám người Nhạc Phi, Ngưu Cao đang muốn tiến tới xem sao thì Mã Kiều giơ tay lên chặn lại nói:



- Chỉ là uống say thôi, để hắn ngủ một lát là được.



Lý Kỳ bỗng nhiên đứng dậy, nghiến răng nghiến lợi nói:



- Mã Kiều, ngươi có biết là vừa rồi chỉ cần ném chệch một chút là ta mất mạng rồi không. Ngươi rốt cuộc có còn coi Bộ Soái ta ra gì nữa không đấy.



Mã Kiều ngây người ra, ngượng ngùng nói:



- Xin lỗi, vừa rồi ta chỉ để ý đến vò rượu, không chú ý tới Bố Soái ngươi.