Bắc Tống Phong Lưu

Chương 905 : Vào đúng phòng, ôm nhầm người

Ngày đăng: 07:35 30/04/20


Cho dù Lý Kỳ có tài ăn nói rất giỏi, nhưng việc đầu tư có quy mô lớn như vậy chỉ dựa vào những điều nói mồm là không đủ, bắt buộc phải có hành động thực tế. Dù sao thì những người này không phải lũ ngu đần, mà ngược lại, kẻ nào kẻ đó đều tinh như khỉ vậy.



Thế là mấy ngày tiếp theo, Lý Kỳ bắt đầu dẫn bọn họ đi khảo sát huyện Phượng Tường. Khu vực Tây Bắc hiện nay gần với đất Hà Sáo, chủ yếu đều là ruộng tốt, nhưng phía sau có rất nhiều đất hoang, chỗ đất đó mà dùng để trồng lúa thì không ổn, rất thích hợp cho việc xây dựng nhà xưởng.



Do có sự tồn tại của khu vực Hà Sáo, nên đã cung cấp không ít tiện lợi cho quy hoạch của Lý Kỳ. Hắn có thể lấy chỗ này làm ranh giới, vạch ra hai vùng nôngnghiệp và công nghiệp rõ ràng.



Cùng với điều đó, Lý Kỳ cũng mời các tri phủ, tri huyện của các phủ châu khác ở Tây Bắc tới bàn bạc về việc khai phá Tây Bắc. Đám tri phủ kia thấy có người mang tiền tới, nào có thể từ chối, vui đến không ngậm nổi miệng ý chứ. Điều này chính là cơ hội tốt để nâng cao uy thế chính trị của hắn.



Sau vài ngày khảo sát, một sự phân chia sơ bộ vùng kinh tế đã bắt đầu lộ ra. Nhưng cái phương án sơ bộ này vừa đưa ra, đám thương nhân có quan hệ làm ăn ổn định với Tây Hạ như Hà Cửu Thúc đã bắt đầu thương lượng với nông dân trong vùng về việc mua đất. Đám người Hồng Bát Kim thì cũng bắt đầu đi hỏi giá. Bọn họ đều hiểu rằng giá đất Tây Bắc sớm muộn cũng sẽ tăng vọt, kiếm tiền phải tranh thủ lúc sớm. Trong đó nhanh nhất phải kể đến Thái Dũng, y ngay cả tiền đặt cọc cũng đã chi ra, đã chuẩn bị tìm người tới xây dựng rồi, Thái Kinh không đợi được lâu, cho nênviệc xây dựng Học viện phải nhanh, tiền không thành vấn đề.



Điều này đối với đám dân thường nghèo khổ mà nói, quả là miếng bánh từ trên trời rơi xuống.



Sau khi chốt phương án, Lý Kỳ chuẩn bị về kinh. Không cần nghĩ cũng biết Tống Huy Tông hiện tại chắc chắn ngày nào cũng đang chửi rủa hắn.



Trong phủ nha.



- Lần này đều nhờ vào đại nhân tiến cử, hạ quan mới có được sự trọng dụng của Hoàng Thượng thêm một lần nữa. Công ơn của đại nhân với hạ quan, hạ quan xin khắc cốt ghi tâm.



Trước khi Lý Kỳ đi, Trương Nhữ Lâm cuối cùng cũng tìm được một cơ hội nóichuyện riêng với Lý Kỳ. Dù gì thì mấy ngày qua Lý Kỳ bận tới mức còn chẳng có thời gian đi nhà xí.



Y sở dĩ có thể phục chức chưa tới nửa năm đã được bổ nhiệm tri phủ, tất cả đều dựa vào sự đề cử của Lý Kỳ cả.



Lý Kỳ cười nói:



- Những lời này không cần phải nói đâu. Ta thích cái gì đó thực tế chút, ngươi ngồi đi đã.



- Vâng.



Trương Nhữ Lâm ngồi xuống.Lý Kỳ uống một ngụm trà rồi nói:



- Ngày mai ta phải về kinh rồi, Phượng Tường giao cả cho ngươi, lương thực đã được vận chuyển tới, tin rằng có thể cầm cự được tới mùa thu hoạch.



Trương Nhữ Lâm gật đầu nói:




Nhưng vừa bước được 1 bước thì bỗng nghe bên ngoài có động tĩnh, Lý Kỳ mừng thầm, rồi vội nấp vào phía sau cửa.



Két một tiếng.



Cửa bị người bên ngoài đẩy ra, kèm theo là một mùi hương thơm ngát, một bóngdáng xinh đẹp đi vào trong, Lý Kỳ ôm chặt lấy người đó, cười khà khà nói:



- Cục cưng, đoán xem ta là ai đây? Ồ? Cơ thể nàng đầy đặn hơn nhiều đó, muốn



- Á!



Chợt nghe một tiếng hét chói tai, Lý Kỳ còn chưa kịp phản ứng lại, chợt thấy một cái gáy đen kịt đập ngược vào mặt, tiếp sau đó chỉ thấy mũi đau ghê gớm.



- Ối ối!



Lý Kỳ hai mắt tối sầm, hai tay ôm chặt mũi, khụy cả xuống.



Bộp bộp bộp bộp!- Ối ối, ai ôi, Hồng Nô, là phu quân ta đây, đừng đánh nữa, đừng đánh vào mặt, đừng để ảnh hưởng đến thai khí.



- Lý Kỳ?



- Phu nhân?



Lý Kỳ lắc mạnh đầu, ngẩng lên nhìn, chỉ thấy Tần phu nhân với cánh tay nõn nà không tì vết như ngọc đang trợn trừng mắt nhìn hắn, trong cơn tức giận vẫn toát lên một vẻ quyến rũ. Lý Sư Phó nhất thời dựng tóc gáy, mồ hôi lạnh chảy thành dòng.



Thời gian lúc này như dừng lại, hai người vẫn giữ nguyên tư thế đó.



Tần phu nhân còn chưa kịp phản ứng, nhưng Lý Kỳ đã tỉnh ngộ ra từ lâu, chỉ làsau đó lại ngẩn ra. Thì ra là chiếc áo khoác trên người Tần phu nhân trong lúc giằng co vừa rồi đã rơi xuống, bên trong chỉ mặc một bộ áo ngủ bằng lụa, vấn đề nảy sinh chính ở trên cái bộ áo ngủ này, gần như là trong suốt xuyên thấu, làm phơi bày rõ mồn một cái thân hình đẫy đà gợi cảm của Tần phu nhân. Dưới cặp mông nở nang là một cặp đùi thon dài, đẫy đà, làn da trắng nõn nhẵn nhụi lộ ra những tia mạch máu hồng nhuận, trông còn mượt mà hơn cả sợi tơ, cái chỗ nằm trên rốn ở trước ngực kia thì trắng muốt, như muốn nhô ra ngoài sau từng cơn hít thở, trông cực kì mê hồn, cái vẻ gợi cảm nửa ẩn nửa hiện đó đối với đàn ông mà nói thì quả là sự hấp dẫn chết người.



Lý Kỳ vốn thích nhìn từ trên xuống, nay thấy nhìn từ dưới lên cũng thật là đã.



Cái bộ áo ngủ này là cái con mẹ nhà nào may vậy, quá là tiết kiệm vải đó, thật là gian thương! Lý Kỳ hung hăng chửi thầm trong bụng.