Bắc Tống Phong Lưu

Chương 906 : Cú đạp điếng người

Ngày đăng: 07:35 30/04/20


Lý Kỳ à Lý Kỳ, ngươi dù sao cũng là đại quan tam phẩm đó, hơn nữa còn là đàn ông đã có gia thất, lại nhân lúc người ta không đề phòng, giả ngây giả ngô nhìn trộm một quả phụ, hành động này thật vô sỉ quá, tuyệt đối không phải việc của người quân tử, có khác gì Cao Nha Nội không?



Thôi xin! Đại ca, Lý Kỳ có bao giờ nói hắn là quân tử đâu, hơn nữa đối diện với vẻ đẹp như vậy, không nhìn thì liệu có còn là đàn ông nữa không? Đây là lẽ thường tình của con người, hơn nữa đây là một kì cảnh ngàn năm có một, Lý Kỳ, anh em ủng hộ ngươi, tiếp tục giả nai xem tiếp đi.



Não trái và não phải của Lý Kỳ bắt đầu đấu tranh kịch liệt, hai giọng nói đan xen với nhau, làm cho hắn cảm thấy rối trí, nhưng bây giờ không phải là vấn đề hắn xem hay không xem, vấn đề là nên xử lí thế nào, ngoài giả ngây giả ngô ra thì hắn khôngthể nghĩ ra biện pháp nào khác.



Tí tách! Tí tách!



Chợt nghe có tiếng nước rơi tí tách.



Hai người cùng nhau ngẩn ra, Lý Kỳ theo bản năng sờ lên mũi mình, chỉ thấy đầu ngón tay toàn là máu, không kìm nổi buột miệng nói:



- Thì ra là nhìn mĩ nhân quả là bị chảy máu mũi thật.



Lời vừa dứt, chợt nghe một tiếng kêu thất thanh, ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy Tần phu nhân vội giật cái áo ngủ lên che trước ngực, thầm nghĩ gay go rồi, thật là chưa đánh đã khai. Trong đầu vội nảy ra một ý nghĩ, đoạn đột nhiên kêu “a” một tiếng, ngã lăn ra đất, nhắm mắt lại rên rỉ:- Tiểu đệ sợ máu!



Gượng gạo! Quá là gượng gạo!



Ở trước mặt đại mĩ nhân, kĩ thuật diễn xuất của Lý Kỳ thật quá đỗi vụng về.



Tuy nhiên, cho dù Lý Sư Phó diễn có thật đến mấy thì đã đến nước này rồi, Tần phu nhân sao có thể tin hắn, cứ nghĩ tới việc vừa rồi bị hắn nhìn thấy gần như hết, trong lòng vừa giận vừa xấu hổ, thậm chí còn nảy sinh cả ý nghĩ muốn chết. Cái cặp mắt to tròn đẹp hút hồn người nhìn chằm chặp vào Lý Kỳ đang giả chết, trong căn phòng yên lặng chỉ nghe thấy tiếng thở dốc của nàng, lửa giận lập tức bốc lên ngùn ngụt, đoạn nói:



- Ngươitiểu tử đê tiện, hôm nay ta sẽ liều chết với ngươi.Liều...liều chết với ta? Không nghiêm trọng đến mức đó chứ. Hay là ta chịu thiệt chút, chúng giường chung gối là được chứ gì. Lý Kỳ nghe vậy rùng mình một cái, nhưng không dám làm bừa, chỉ ti hí mắt nhìn trộm, không nhìn thì thôi, chứ càng nhìn càng ngây ngất. Lờ mờ thấy Tần phu nhân đứng đó, sắc mặt không ngừng biến đổi từ xanh sang đỏ, đôi bồng đào phập phà phập phồng, muốn ngăn lại cũng chẳng được. Có thể thấy là nàng giận không hề ít. Nhưng điều này cũng không quan trọng, quan trọng là cái kéo sáng loáng trong tay Tần phu nhân, nó làm cho Lý Sư Phó phải thầm kêu khổ, ta nói rồi Hồng Nô à, nàng làm gì cũng tốt, chỉ là cứ thích may may vá vá, thật là hại chồng nàng rồi. Đoạn nhảy cái phắt dậy, giơ tay phải lên cao thề thốt:



- Phu nhân, vừa rồi ta chỉ đùa thôi, cái mũi này của ta là do ngươi đập, thực ra cái cơ thể rất bình thường của ngươi còn có thể đập ta chảy máukhông không không, ta không nói là cơ thể ngươi không đẹpkhông đúng không đúng



Thật là càng nói càng hồ đồ! Lý Kỳ bị chính mình làm cho sắp phát khóc. Hắncũng không hiểu, tại sao cứ đứng trước mặt Tần phu nhân là lại lúng ta lúng túng như vậy.



Ai mà không biết, chỉ có tật giật mình thì mới có cái triệu chứng đó.



Tần phu nhân nghe mà lửa giận trong mắt như chực phóng ra.



- Ngươingươingươi.



Nàng giận đến mức nói không nên lời, rồi bất thình lình giơ cái kéo trong tay lên.



Lý Kỳ hoảng hốt, nhưng vào đúng lúc này, bên ngoài có người chợt gọi:



- Phu nhân, phu nhân.




- Phu quân cho là lời vừa rồi của Tần phu nhân lừa được ai chứ?



Lý Kỳ chắc chắn là lắc đầu, rồi vội giải thích nói:- Cốt Dục, việc không giống như muội tưởng tượng đâu, vừa rồi



- Vừa rồi huynh chỉ muốn đi tìm Hồng Nô.



Da Luật Cốt Dục nói rồi lấy ra một chiếc khăn thêu lau máu trên mũi của Lý Kỳ, dịu dàng nói:



- Phu quân, có còn đau không? Thật không ngờ Tần phu nhân bình thường trông thì dịu dàng lương thiện, thế mà ra tay lại nặng thế.



Cốt Dục, nàng sai rồi, không phải là cô ta ra tay, mà là ra chân chứ. Lý Kỳ giữ vẻ sĩ diện nói:



- Cô ta không có cái bản lĩnh đó, chỉ là mũi ta bị đập vào gờ cửa. Muộimuội thật sự tin ta chứ?



Hắn thấy Da Luật Cốt Dục dường như chẳng bận tâm với những gì xảy ra trong phòng, nên cảm thấy có chút kì quặc.Da Luật Cốt Dục gật gật đầu.



Điều này thật giống với tính cách nàng! Lý Kỳ thở phào một tiếng rồi nói:



- Đúng rồi, Hồng Nô đâu? Sao nàng ấy không có mặt trong phòng mình?



Da Luật Cốt Dục đáp:



- À, vốn là hôm nay Tần phu nhân đến chăm sóc Hồng Nô, nhưng Hồng Nô đêm nay ngủ bên cô hai của cô ấy, cho nên Tần phu nhân vừa rồi mới xuất hiện trong phòng của Hồng Nô.



Thì ra là vậy! Lý Kỳ đột nhiên hỏi:



- Cô hai?



- Vâng. Cũng vừa mới tới.Lý Kỳ nhìn sắc trời, nói:



- Nếu đã như vậy, thì mai ta tới tìm cô ấy sau. Khà khà, đêm nay mong Da Luật phu nhân cho phu quân ta tá túc một đêm vậy.



Da Luật Cốt Dục cười vẻ ngượng ngùng, bấu vào Lý Kỳ đi tới phòng mình, lại thấy cái vẻ tập tễnh của hắn, trong lòng có đôi chút xót xa. Nhưng Lý Kỳ lại bị nàng nhìn đến ngại, không khỏi đỏ mặt. Da Luật Cốt Dục khẽ nói:



- Phu quân, đã đành phu quân của Tần phu nhân đã qua đời, hơn nữa thiếp nghe nói gia mẫu cô ta đang có ý tìm lang quân cho con gái, huynh và Tần phu nhân chung một mái nhà, sao không giữ cô ấy lại làm thiếp, như vậy thì đã không xảy ra tình cảnh ngày hôm nay rồi.



Lý Kỳ nghe xong mà đần cả người ra, miệng há to đến mức có thể nhét đủ cả một rổ trứng vào, ngơ ngác nhìn Da Luật Cốt Dục.