Bắc Tống Phong Lưu

Chương 957 : Bàn về Khinh trọng mậu (1)

Ngày đăng: 07:36 30/04/20


Sau khi ăn miếng thịt vịt thứ nhất, khẩu vị của mọi người được mở rộng, lại thêm vào một ngụm bia sảng khoái, căn bản không thể dừng lại được, một ly rồi lại một ly, nói chuyện thoải mái, cực kỳ khoái hoạt.



Đồng thời, bọn họ cũng thể nghiệm được tác dụng phụ của Thiên Hạ Vô Song này, chính là bụng phình lên chứa đầy nước tiểu, chẳng mấy chốc, mấy người đều liên tiếp đi nhà xí hai ba lượt, có chút mệt mỏi, thế là bắt đầu nghỉ ngơi giữa chừng. Thế nhưng, loại Thiên Hạ Vô Song này sao lại đặc biệt như vậy cũng khiến cho đám người Tống Huy Tông tò mò. Tống Huy Tông hỏi:



- Lý Kỳ, loại Thiên Hạ Vô Song này của ngươi làm thành từ cái gì vậy?



Lý Kỳ cười nói:



- Những thành phần khác cũng không khác biệt lắm, quan trọng là thêm vào mộtloại nguyên liệu đặc thù, chính là hốt bố.



- Hốt bố?



Thái Kinh kinh ngạc nói:



- Đây không phải là một loại dược liệu sao, cũng có thể ủ rượu?



Lý Kỳ gật đầu nói:



- Đúng vậy, ta cũng chỉ là trong lúc vô tình phát hiện ra thôi.



Lý Bang Ngạn ha ha nói:



- Rượu này vừa mới ra, Túy Tiên Cư các ngươi chắc chắn sẽ kiếm được nhiều tiền đó.Lương Sư Thành nghe được hai mắt lấp lánh.



Lý Kỳ lắc đầu, khiêm tốn nói:



- Tả Tướng có điều không biết, loại rượu này tuy rằng tốt, nhưng hốt bố lại có hạn, cho dù bán được cũng không kiếm được quá nhiều tiền.



Thái Kinh ha ha nói: 




Thái Kinh nói:



- Nhưng nếu muốn thành công, Đại Tống chúng ta cũng phải bán lương thực ra ngoài.Lý Kỳ cười nói:



- Thái sư nói rất đúng, nhưng nói một cách khác, chính là xâm lược lương thực.



- Xâm lược lương thực?



Tống Huy Tông kinh ngạc nói.



Lý Kỳ gật đầu nói:



- Xâm lược lương thực, không chỉ có thể đạt được hiệu quả được bốn phương thần phục, còn có thể thay đổi tình trạng thương nhân lương thực Đại Tống ta tồn trữ lương thực để định giá.



Thái Kinh nói:



- Chuyện này quan hệ thế nào với thương nhân lương thực.Lý Kỳ ha ha nói:



- Đất đai Đại Tống ta phì nhiêu, là đại quốc nông nghiệp hàng đầu trên thế giới, đây chính là ưu thế của ta, xuất hiện hiện tượng thiếu thốn lương thực thì không nên.



Tống Huy Tông vừa nghe, sắc mặt có vẻ không vui, ngươi nói như vậy, không phải là nói đây là lỗi của ta sao.



Lương Sư Thành giỏi quan sát sắc mặt đoán ý vội nói:



- Cũng không thể nói như vậy. Đánh trận đương nhiên hao phí lương thực, ngoài ra còn có thiên tai, đây là chuyện không thể đoán trước được.



- Thái úy nói không sai. Lý Kỳ nói chuyện không thỏa đáng, thứ tội, thứ tội.