Bắc Tống Phong Lưu

Chương 961 : Quái Vị Hiên (trung)

Ngày đăng: 07:37 30/04/20


Ngữ khí của người đàn ông tuy thong thả, cho dù là lời nói của người mở ra tửu lâu này, nhưng có thể nói là kinh thiên động địa. Phải biết Lý Kỳ hiện nay vang danh thiên hạ, phàm là những món ăn được hắn khen ngợi nhất định sẽ được hoan nghênh. Hắn đến bất kỳ một tửu lâu nào, người khác đều cảm thấy thụ sủng nhược kinh, sao lại có thể đuổi hắn ra ngoài chứ, trừ phi ngươi thật sự không muốn làm ăn



Những người ở đây cũng sợ đến ngây người.



Lý Kỳ cảm thấy hết sức tò mò, hỏi ngược lại:



- Chủ nhân nhà ngươi biết tại hạ?



Người đàn ông râu quai nón nói:



- Chuyện này ta không biết, ta cũng chỉ phụng mệnh làm việc thôi.Lý Kỳ lại hỏi:



- Vậy vì sao không bán cho ta? Phải có một lý do chứ, lẽ nào sợ ta không trả tiền?



Người đàn ông râu quai nón nói:



- Chủ nhân chúng ta nói Kim Đao Trù Vương chính là loại người mua danh chuộc tiếng, lừa người lấy tiếng, không hiểu ý nghĩa đích thực của thức ăn, vì vậy không bán cho các hạ.



Kim Đao Trù Vương không hiểu ý nghĩa đích thực của thức ăn? Khẩu khí của ngươi thật lớn đó.



Đám người Phàn Thiếu Bạch đều khịt mũi khinh bỉ.Lý Kỳ không nhịn được cũng hơi nhíu mày.



- Ha ha



Cao Nha Nội bỗng nhiên nhảy lên, hai tay chống nạnh bật cười ha ha, vẻ mặt thật đắc ý, nói:



- Sớm biết như thế, Lý Kỳ, ngươi cũng không cần chịu tội như vậy.



Đám người Hồng Thiên Cửu lại kinh ngạc nhìn Cao Nha Nội.



Lý Kỳ hiếu kỳ nói:



- Nha Nội nói vậy là sao?



Cao Nha Nội có chút mờ mịt trừng to hai mắt, làm cho Lý Kỳ nổi da gà cảngười, lại nghe tên dở hơi này nói:



- Ngươi đã quên sao, Kim Đao Trù Vương là Hoàng thượng sắc phong, tên điểu nhân này lại dám nói ngươi mua danh chuộc tiếng, đây là tội đại bất kính đó.



Lý Kỳ sửng sốt, cười thầm, tên dở hơi này quả nhiên là cao thủ gây chuyện, xem ra trước kia không ít lần gây chuyện rồi, mà không biết rằng, chiêu này của Cao Nha Nội học được từ hắn.



Hồng Thiên Cửu nói:




Người đàn ông râu quai nón nói:- Vậy cũng chưa chắc là đối thủ của ngươi.



- Ta cũng biết, nhưng cũng tốt hơn so với ức hiếp một mình ngươi, ngươi cũng có thể gọi chủ nhân của các ngươi nữa, ba người cùng lên.



Người đàn ông râu quai nón nghe được hơi nhăn mặt, hiện vẻ tức giận.



Hồng Thiên Cửu thích xem náo nhiệt, vỗ tay nói:



- Hay hay hay, sắp tới màn Tam anh chiến Lã Bố rồi.



Mã Kiều cau mày nói:



- Lã Bố kia là tiểu nhân vong ân phụ nghĩa, sao có thể đánh đồng với Mã Kiều ta.



Lý Kỳ lúc này mới phản ứng, đứng bật dậy nói:- Mã Kiều, ngươi làm gì vậy?



Cao Nha Nội ngẩn ra, nói:



- Đung vây! Mã Kiều, người này đã đầu nhập vào bản Nha Nội, vì sao ngươi lại động thủ với gã.



- Bởi vì nó.



Mã Kiều đưa tay phải ra, hơi chuyển động.



- A!



Cao Nha Nội kinh sợ kêu một tiếng, đột nhiên thối lui đến trước hành lang, rất có xu thế nhảy lầu.Hoá ra trong tay Mã Kiều cầm một cái đuôi bọ cạp màu đen, nhẹ nhàng vung vẩy, cứ xoay vòng như vậy, phỏng chừng con bọ cạp kia đã bị y làm cho hôn mê từ lâu rồi.



- Nha Nội đừng sợ, độc của con bọ cạp này không giết người, có điều nếu ngài bị nó chích phải cũng rất đau đấy.



Mã Kiều nhẹ nhàng miêu tả nói.



Lý Kỳ nói:



- Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?



- Ngài còn chưa nhìn ra?



Mã Kiều kinh ngạc nói.Lý Kỳ ho nhẹ một tiếng, khẽ trừng mắt.