Bắc Tống Phong Lưu

Chương 977 : Lời vàng ngọc (1)

Ngày đăng: 07:37 30/04/20


Lưu Vân Hi muốn nói nhưng lại thôi.



Lý Kỳ thở dài nói:



- Dù là đầu bếp, hay là Lang trung, đều phải cẩn thận. Bởi vì cô có thể trực tiếp làm tổn hại tới người khác và bản thân. Tự cho mình là đúng là đại kỵ nhất của nghề này, nếu không có một ngày nào đó sẽ hại người hạ mình.



Hắn nói trịnh trọng, nhưng Lưu Vân Hi nghe lại có chút khinh thường, không giống người, nhìn sự việc cũng khác. Lưu Vân Hi y thuật cao minh. Cô còn lo lắng khách quan ăn đau bụng.



Lúc này, Tiểu Ngọc bỗng bước vào. Do vì hôm nay Túy Tiên Cư đưa ra món bia, cho nên nàng cũng về chủ trì đại cục, nói:



- Đại ca, những vị khách này uống sữa xử lý thế nào rồi?



Lý Kỳ nghe tới sữa, liền cảm thấy buồn bực, nói:



- Cũng được, cầm đi ngâm chân đi.



Lưu Vân Hi thấy một cốc sữa trên bàn, liền nói:



- Nhưng loại sữa này đặc biệt ngon!



Lý Kỳ nói:



- Đây là sữa bột.



- Sữa bột?



Lý Kỳ lại giới thiệu qua cho Lưu Vân Hi về sữa bột.



Lưu Vân Hi hiếu kỳ nói:



- Vì sao khách quan lại không thích uống?



Lý Kỳ trợn mắt lên nhìn:



- Hương vị bình thường, khách quan đương nhiên không thích.



Lưu Vân Hi khẽ lắc đầu nói: 




Bạch phu nhân tức giận nói:



- Cậu rất bận? Chuyện này thực sự ta không thấy. Một tháng cậu có thể lên triều sớm 4 lần, đã khó lường rồi. Lão đầu tử đó nhà ta mỗi lần lên triều trở về đều thì thầm về cậu vài câu.



- Thì thầm cái gì?



- Còn có thể là gì nữa? Không phải là nói cậu lười.



Bạch phu nhân lườm hắn một cái.



Đây không phải là ta lười. Thực sự là buổi triều sớm này không có nhân đạo. Đặc biệt là đối với một đầu bếp đời sau này như ta. Ta thường đều buổi trưa mới vào làm. Lý Kỳ cười lên mấy tiếng, nói:



- Chuyện này cha vợ quả thực là hiểu lầm con rồi. Kỳ thực con thật sự rất muốn lên buổi triều sớm. Chỉ là mỗi lần lên triều sớm, hầu như là có người thấy con không vui, không muốn kéo con vào thương lượng một phen. Cãi nhau khiến cho chuyện chính của mọi người cũng không bàn bạc được. Con không lên triều sớm là vì nước vì dân. Dù như vậy, con còn bị người ta nói linh tinh, kỳ thực áp lực quá lớn.



Bạch phu nhân nghe thấy thế liền cười khanh khách, nói:



- Cậu nha cậu, ta dù sao cũng quen rồi. Nhưng nói gì thì nói, ta cũng không muốn cậu tới triều sớm.



Lý Kỳ sửng sốt, liền mỉm cười nói:



- Con đã nói rồi, sinh ra con là cha mẹ, hiểu con là mẹ vợ.



- Cậu bớt nịnh hót ta nữa đi, ta không mắc lừa cậu đâu.



Bạch phu nhân thoáng lườm hắn một cái, mới nói:



- Kỳ thực cậu may mắn còn tồn tại trong triều, có thể nói là kỳ tích rồi.



Lý Kỳ a lên một tiếng, liền hỏi:



- Lời này là có ý gì?



Bạch phu nhân liền nói:



- Tuổi tác của cậu còn trẻ đã là quan to tam phẩm rồi. Càng quan trọng là quyền lực trong tay cậu hiện giờ cũng không nhỏ. Tam ti, Quân khí giám, Thương vụ cục, lại có tân pháp hộ giá cho cậu nữa, đều có thể xếp vào hàng Tể tướng, Tam ti, môn hạ tỉnh. Quyền lực càng lớn thì càng nguy hiểm. Đạo lý này cậu nên hiểu chứ. Nếu trước đây xuất hiện tình trạng này, đó cũng có nghĩa là người này sắp về vườn rồi. Ban đầu Vương An Thạch không có quyền lực lớn bằng ngươi, nhưng lại đã bị văn võ toàn triều đả kích. Đám người Thái Thái sư dù có chút muốn dựa vào ngươi, nhưng họ tuyệt đối không thể dễ dàng cho phép một nguy hiểm nào ảnh hưởng tới địa vị của họ. Đây là tình huống mà mỗi người ở vào địa vị của họ đều phải suy nghĩ.