Bắc Tống Phong Lưu

Chương 982 : Năm trăm văn tiền làm khó Kim Đao Trù Vương (2)

Ngày đăng: 07:37 30/04/20


Nhưng Lý Kỳ lại là một người thờ phụng ích lợi tối thượng, hắn thủy chung cho rằng mục đích ngoại giao căn bản, chính là muốn trợ giúp chính mình đạt được lợi nhuận, đạo lý giống như là buôn bán vậy, chẳng qua phương diện này còn bao gồm mục đích chính trị. Nếu là đối phương có thể mang đến cho mình đầy đủ ích lợi, thì đương nhiên nhận được ưu đãi nhất định, nhưng nếu đối phương giúp không được cái rắm đều ì, lại còn kéo chân sau của ta, loại người đó chỉ cần bỏ ra một chút là được rồi.



Quần thần đều biết vị này chính là Hoàng đế tương lai, dĩ nhiên sẽ không ngu ngốc đi đối nghịch với Triệu Hoàn, khẩn trương đứng ra tán thành.



Tống Huy Tông cũng hiểu được bọn họ nói có đạo lý. Hơn nữa hiện giờ quyền lực của Thái Tử thật sự là quá nhỏ, trong lòng hơi có áy náy, vì thế cũng liền gật đầuđáp ứng.



Triệu Hoàn chưa từng được nhận đãi ngộ như thế, không khỏi mở cờ trong bụng, khẩn trương tạ ơn, nhưng ánh mắt lại vụng trộm liếc về phía Lý Kỳ, y biết rõ, tương lai y đảm nhiệm Hồng Lư Tự khanh, nhất định phải dựa vào Lý Kỳ hỗ trợ. Nếu không y làm không nổi.



Thái Kinh trời sinh không có khiếu làm một vai phụ, con ngươi đục ngầu bỗng nhiên hiện lên một tia sáng, cũng đứng ra nói:



- Hoàng thượng, chỉ dựa vào một mình điện hạ có lẽ còn chưa đủ, cần phải tìm cho điện hạ một trợ thủ đắc lực. Lão thần nơi này còn có một nhân tài, y từng đảm nhiệm Hồng Lư Tự Thiếu Khanh. Hơn nữa, người này dáng vẻ đường đường, tài hoa rất cao. Có thể đảm đương trọng dụng.Lời này vừa nói ra, quần thần đều ngơ ngác nhìn nhau, dường như đoán được một ít, dường như lại không thể tin được.



Lý Kỳ đối với ân oán trong triều của bọn họ cũng không hiểu rõ lắm, thấy bọn họ sắc mặt khác nhau, không khỏi cảm thấy có chút kinh ngạc.



Tống Huy Tông hỏi:



- Không biết ái khanh muốn tiến cử người nào?



Thái Kinh nói:



- Tri phủ Lai Châu, Triệu Minh Thành.




Cao Cầu nói:



- Hồi bẩm Hoàng thượng. Lần này đại hội thi đấu đã lùi lại hơi lâu, liên minh đá cầu đã sớm chuẩn bị thỏa đáng, chính là dân chúng đều ngại sân đá cầu này quánhỏ. Thế cho nên bên ngoài là một vé cũng khó tìm.



- Vậy sao?



Tống Huy Tông cười ha hả, nói:



- Không biết ngươi còn có vé nào hay không, trẫm cũng muốn đi xem xem.



Nói đùa gì vậy, nếu như ngươi muốn tới, không có vé cũng sẽ thành có vé. Cao Cầu vội hỏi:



- Mặc kệ bất cứ lúc nào, vi thần vẫn luôn giữ lại một gian khách quý cho Hoàng thượng.



Người thông minh a! Tống Huy Tông cười gật gật đầu, thưởng cho Cao Cầu hai đạo ánh mắt tán thưởng, lại thêm hứng thú nhìn phía Lý Kỳ, ha hả nói:



- Không biết buổi khai mạc lần này, Lý Kỳ ngươi lại sẽ mang đến cho trẫmniềm vui bất ngờ như thế nào.



- Khụ khụ khụ!