Bắc Tống Phong Lưu

Chương 990 : Nhìn trộm dưới ánh trăng

Ngày đăng: 07:37 30/04/20


Nói xong tất cả những điều đó, Lý Kỳ dưới sự dẫn dắt của Trịnh Toàn đi tới căn phòng bí mật mà bọn họ bình thường vẫn làm việc quan sát một lượt, trong quá trình thị sát, Lý Kỳ lại thảo luận với bọn họ làm thế nào để sản lượng hóa.



Thực ra nếu như thứ này có thể đưa ra tiếp thu ý kiến đóng góp của quần chúng nhân dân là tốt nhất, nhưng Lý Kỳ vẫn chưa có ý định công khai thủy tinh, cho nên, hắn chỉ có thể dựa vào 3 người Trịnh Toàn. Mặc dù trước mắt, Lý Kỳ vẫn chưa đưa thủy tinh ra thị trường, nhưng hắn kinh doanh từ trước tới nay đều có sự chuẩn bị chu đáo, chế định cho tốt dây chuyền sản xuất trước đã đợi đến khi đưa mặt hàng thủy tinh ra, thì có thể tiết kiệm được nhiều công sức.



Về phương diện này, Lý Kỳ thực sự không muốn lãng phí 1 giây phút nào.Đi từ bên trong ra, Lý Kỳ thấy trời cũng không còn sớm, trong lúc tâm trạng đang vui, hắn đã xuống bếp tự mình nấu vài món đặc biệt để khao mấy vị công thần này. Điều này làm cho bọn Trịnh Toàn vô cùng sợ hãi, ai lại để ông chủ nấu cho đầy tớ ăn bao giờ, cần phải biết ông chủ này chính là đại quan tam phẩm trong triều, đây thực sự là điều không thể tưởng tượng nổi.



Còn Mã Kiều thì quen rồi, nên ăn uống rất tự nhiên.



Sau bữa trưa, mặt trời đã chếch về phía tây, Lý Kỳ đương nhiên là không tới mức đến bát cũng rửa nốt, đoạn quệt miệng một cái rồi rời đi.



- Giá!



- Giá!Khi hai người vừa tới cổng thành, chợt nghe phía trước truyền đến mấy tiếng la hét quen thuộc.



- Ấy? Cái giọng nói này thật quen thuộc làm sao!



Lý Kỳ cau mày nói.



Mã Kiều trợn trừng mắt nói:



- Cái gì mà quen thuộc, đây rõ ràng là giọng của Cao Nha Nội và tiểu Cửu.



- Đúng rồi!



Lý Kỳ vội hướng mắt lên nhìn, lúc này mặc dù mặt trời đã xuống núi, nhưng cũng không đến nỗi không nhìn thấy gì, đoạn mơ hồ nhìn thấy từ trong thành xông ra vài đạo kị mã, chính là bọn Cao Nha Nội, Hồng Thiên Cửu, Sài Thông, Chu Hoa.Mấy người đó vừa ra khỏi cổng thành thì đã ra roi thúc ngựa chạy thục mạng về phía tây. Loáng thoáng nghe thấy tiếng hét của Cao Nha Nội:



- Nhanh lên, nhanh lên, chậm là không kịp xem đâu.



Lại nghe thấy Hồng Thiên Cửu nói:



- Ca ca, huynh nói nghe thần kì thế, rốt cuộc là có thật không?



- Ôi trời, tiểu Cửu, loại việc này ca ca có thể lừa ngươi sao, đảm bảo sẽ không làm ngươi thất vọng.



---



- Bọn ngu xuẩn này lại tính làm gì đây?Lý Kỳ đứng ở một nơi không xa, cau mày nhìn bọn chúng.


- Đã đành Dung muội vẫn chưa tới, vậy sao ta không tắm trước luôn, không lúc gặp lại bảo ta hôi rình.



Lý Kỳ nghe tới đây, suýt thì bật cười thành tiếng, khẽ thở dài thầm nghĩ, làm đàn ông thật là khó! Vụng trộm mà phải phiền phức vậy.



Tên đạo sĩ kia nói xong là làm luôn, đoạn nhanh chóng cởi bỏ quần áo, nhảy xuống nước, chỉ nghe thấy ùm một tiếng, ngay cả tiếng nước nghe cũng thật dâm đãng!



Lý Kỳ vội quay đầu đi, sợ bẩn mắt mình, hay nói theo góc độ khác thì cũng có thể gọi là nghỉ ngơi dưỡng sức, dù sao thì lát nữa sẽ phải tốn rất nhiều nhãn lực mà! Thứ mà hắn muốn có bây giờ nhất là một cặp kính nhìn ban đêm do Đức chế tạo.Tên đạo sĩ kia tắm táp thật vui vẻ, còn lầm bầm cất giọng hát nữa chứ, thật là làm khổ cái đám dâm nam nhìn trộm kia.



Một lúc sau, tên đạo sĩ đi lên, lại nghe y sốt ruột nói:



- Sao giờ vẫn chưa tới nhỉ? Không lẽ đã xảy ra chuyện gì?



Y nào có biết, thực ra còn có một bầy dâm nam còn sốt ruột hơn y nhiều.



Xin đấy! Chớ có mà cho bọn ta leo cây, bởi có cả bầy dâm nam kia đang đợi nữa, nên Lý Kỳ có đôi chút mất kiên nhẫn, đến giờ tiến thoái lưỡng nan, muốn rút cũng chẳng được nữa rồi.



May là ông trời cũng không phụ lòng người, kiên nhẫn chờ đợi, rốt cuộc đã có thu hoạch.Một lúc sau, loáng thoáng nghe thấy phía trước có người gọi:



- Kinh ca, Kinh ca.



Tĩnh ca? Lý Kỳ nghe không được rõ lắm, thầm nghĩ, không lẽ thằng nhãi này tên là Quách Tĩnh thật?



Tên đạo sĩ kia không những không đáp lời, ngược lại còn lén lút trốn ở phía sau tảng đá.



Con mẹ! Lại giở cái bài này ra?



Cái màn này thì Lý Kỳ quá quen thuộc rồi, bởi trong phim truyền hình thời hậu thế thì phát cảnh này đến phát nhàm.Trong chốc lát, chỉ thấy một bóng dáng xinh đẹp thướt tha cũng cầm đèn lồng đi tới, mặc dù Lý Kỳ nhìn không rõ diện mạo của nữ nhân này, nhưng chỉ qua cách ăn mặc của nàng thì có lẽ là một đạo cô.



Cái này thì cũng không khó đoán, tại sao bọn họ lại chọn chỗ này để vụng trộm, đó là bởi đạo quan ngay ở bên trên, cách chỗ này khá gần, tiện cho nữ giới.



Đạo sĩ và đạo cô? Con mẹ! Sự kết hợp này thật khiến người ta chờ đợi đó! Lý Kỳ nhệch mép cười khổ, thầm nghĩ, màn tiếp theo không lẽ là tên đạo sĩ sẽ ôm eo đạo cô từ phía sau.



Hắn đoán quả là không sai chút nào, chỉ thấy vị đạo cô kia nhìn ngang nhìn dọc, gọi liền vài câu, rồi chợt có người từ phía sau nhảy ra ôm chặt lấy nàng, làm nàng sợ kêu toáng lên.Máu chó! Con mẹ nó máu chó quá! Lý Kỳ lau vội mồ hôi, lắc đầu nguầy nguậy.