Bắc Tống Phong Lưu

Chương 998 : Nhạc Phi "giữ ấn"

Ngày đăng: 07:38 30/04/20


Trong lòng Thái Du bắt đầu cân nhắc, có một câu Lý Kỳ nói không sai, chính là trận chiến này gã quyết không thể bại, đây là ranh giới cuối cùng. Nếu có thể vừa ra quân liền chiến thắng vậy mới là tốt nhất, nhưng vấn đề cũng lần lượt kéo tới. Gã cả ngày chỉ biết tu đạo luyện đan, không hiểu rõ về quân đội các nơi, chỉ có hai đội quân Tây quân và Thắng Tiệp quân là những đội quân nổi danh khắp nơi nên gã mới tìm hiểu một chút. Nhưng Tây quân đóng ở Tây bắc, nếu điều động đến phía đông, vậy phải đợi đến ngày tháng năm nào đây. Gã căn bản không hề nghĩ đến Thắng Tiệp quân, bởi vì đây là thân quân của Đồng Quán đó, trừ phi là ngươi phái Đồng Quán đi, bằng không căn bản ngươi không điều động được. Ngoài ra, gã căn bản không biết đánh giặc, nhất định phải tìm người trợ giúp.



Cân nhắc mấy phen, giọng điệu gã trở nên hòa hoãn không ít, nói:



- Vậy không biết Kinh tế sứ đề cử ai?Lý Kỳ nói:



- Người lần trước chỉ đạo đại thắng Lan Châu, Nhạc Phi và Ngưu Cao.



Thái Du hơi sững sờ, trầm ngâm một lát, nói:



- Vậy cũng đều là người của ngài nha!



- Có quan trọng không?



Lý Kỳ cười ha ha nói:



- Bọn họ chỉ là một đám võ phu thôi, đánh trận dựa vào bọn họ, công lao đương nhiên thuộc về Anh Quốc công. À, ta đương nhiên không phải cố ý mượn cớ châm biếm Anh Quốc công, đây chẳng qua là việc thường tình của con người thôi. Đổi lại là ta, ta cũng sẽ làm như vậy. Anh Quốc công sẽ không sợ hai tên võ phu này cướp danh tiếng của ngài chứ.Thái Du cười nói:



- Chuyện này ta không lo lắng, nhưng mà, trời mới biết bọn họ có đại bại trở về hay không?



Lý Kỳ ha ha nói:



- Anh Quốc công chắc không phải sợ ta bày mưu đặt kế bảo bọn họ cố ý đánh bại để chỉnh Anh Quốc công chứ?



Thái Du lắc đầu cười nói:



- Ta không nói vậy. Nhưng không thể có tâm hại người, cũng không thể không có tâm phòng người nha!



Ngụ ý chính là ý của ta như thế đó.



Lý Kỳ nói:- Thật không dám giấu diếm, ban nãy ta còn lo là hảo tâm làm chuyện xấu, cho nên vừa rồi ta đã đích thân hỏi bọn họ. Nhạc Phi kia nói chỉ cần cho y năm ngàn binh mã, không tính tới lộ trình, trong vòng một tháng có thể tiêu diệt phản tặc dễ như trở bàn tay. Thậm chí hai người họ còn tình nguyện lập Quân lệnh trạng, ta nghe bọn họ nói xong nói đến đây đó.



Thái Du nghe thấy mà mừng rỡ trong lòng, ngoài miệng lại nói: 
- Chỉ huy sứ Thần Vệ Quân Nhạc Phi và Chỉ huy sứ Long Vệ Quân Ngưu Cao. 



- Nhạc Phi?



Tống Huy Tông khẽ nhíu mày, nói:



- Tên này nghe rất quen.



Lý Kỳ vội nói:



- Hồi bẩm Hoàng thượng, đại thắng Lan Châu lần trước là do Nhạc Phi này dẫn quân diệt sạch quân Tây Hạ.- Đúng đúng đúng, trẫm nhớ ra rồi, người này đích thực là một tướng tài.



Tống Huy Tông liên tục gật đầu.



Đồng Quán đột nhiên đứng ra, nói:



- Anh Quốc công, hai người này chỉ mới bộc lộ chút tài năng, kinh nghiệm còn ít, ngài chỉ dẫn theo bọn họ, chỉ e có chút không ổn thỏa.



Thái Du cười nói:



- Một mao tặc nho nhỏ, chỉ cần hai người này là đủ. Nếu phái Quảng Dương Quận Vương đi mới thật sự là giết gà mà dùng dao mổ trâu.



Đồng Quán nghe gã nói vậy, cũng lười nói nhiều nữa.



Tống Huy Tông cũng là một Hoàng đế không nghĩ gì trong đầu cả, nghe Thái Dunói vân đạm phong khinh như vậy, ngược lại cũng ra vẻ mình chuyện lớn hóa nhỏ, khẽ cười nói:



- Vậy được, hiện tại trẫm bổ nhiệm khanh làm Bình Đông Tuyên Phủ Sứ, Nhạc Phi, Ngưu Cao làm Tả Hữu Tiên Phong, lĩnh tám ngàn Cấm quân lập tức lên đường đi Đăng Châu bình loạn.



- Chúng thần lĩnh mệnh.



Cho đến lúc này, Lý Kỳ mới thở phào nhẹ nhõm. Trong lòng hắn hiểu, lần xuất chinh này, ngoài mặt là Thái Du giữ ấn, nhưng thật ra là Nhạc Phi lần đầu giữ ấn, đây cũng là lúc kiểm nghiệm thực lực của Nhạc Phi.