Bắc Tống Phong Lưu

Chương 999 : Đại quân xuất chinh (1)

Ngày đăng: 07:38 30/04/20


Phủ Thái sư



Ba người Thái Kinh, Cao Cầu, Lý Kỳ ngồi trong phòng. Sau buổi tảo triều sáng nay, Thái Kinh bảo Lý Kỳ đến phủ lão ta, thuận tiện còn mời cả Cao Cầu. Sự việc này đến quá đột ngột, mà hành động này của Thái Du lại nằm ngoài dự kiến của mọi người, rất rõ ràng là trong này nhất định có bí mật không muốn người khác biết, hơn nữa còn có liên quan tới Lý Kỳ.



Thái Kinh ngồi trên ghế, hớp một ngụm trà, ánh mắt liếc sang Lý Kỳ, nói ngay vào điểm chính:



- Lý Kỳ, Du nhi đề cử hai người Nhạc Phi và Ngưu Cao đi với nó có phải là do ngươi sắp xếp từ giữa không?Trước mặt Thái Kinh Lý Kỳ cũng không dám tự cho là thông minh, gật đầu nói:



- Đúng vậy.



- Nói vậy là ngươi đã biết việc này từ sớm rồi?



Thái Kinh hỏi.



Lý Kỳ lắc đầu nói:



- Ta cũng mới biết hôm qua thôi, là thê tử của Triệu Minh Thành gửi thư báo cho ta biết.



Nói xong hắn lại cáo lỗi với Cao Cầu:



- Thái úy, thật xin lỗi, sự việc khẩn cấp, ta chỉ đành liều mình làm trước mà không thông báo cho Thái úy, mong Thái úy lượng thứ.



Trong lòng Cao Cầu hiểu rõ, sở dĩ Lý Kỳ không thương lượng với ông ta, khôngphải vì sợ ông ta gây trở ngại, bởi vì ông ta nhất định đáp ứng yêu cầu nhỏ nhặt không đáng kể của Lý Kỳ, mà là vì Lý Kỳ hiểu rất rõ, ông ta không muốn tham dự vào chuyện này. Đối với ông ta mà nói, trừ phi là Lý Kỳ điều động toàn bộ “thợ thủ công” của ông ta ra tiền tuyến, bằng không ông ta thà rằng không biết, nói:



- Ngươi còn biết mình làm liều là được rồi.



Thái Kinh khẽ cau mày nói:



- Nhưng rốt cuộc tại sao ngươi lại làm vậy?



- Thái sư, có thể cho phép Lý Kỳ nói một câu mạo phạm không. 
Ngưu Cao nói: 



- Bộ Soái lo lắng Tuyên Phủ Sứ?



Lý Kỳ không trả lời trực tiếp, nói:



- Hai ngươi hiểu bao nhiêu về Tuyên Phủ Sứ?Nhạc Phi và Ngưu Cao đều sửng sốt, hai mặt nhìn nhau, thật lâu sau, Nhạc Phi mới thận trọng nói:



- Bộ Soái, nói thật sao?



Lý Kỳ khoát tay:



- Ta thích nghe nói dối.



Nhạc Phi hả một tiếng, trầm ngâm không nói.



Lý Kỳ chờ trong giây lát, mới thở dài nói:



- Các ngươi như vậy bảo sao ta yên tâm được. Tuyên Phủ Sứ là Thống Soái, mà các ngươi ngay cả vài câu tốt đẹp còn không muốn nói, có thể tưởng tượng ra đến lúc đó chỉ e chưa gặp được kẻ thù, thì các ngươi đã tự mình đánh nhau rồi, thật không biết để các ngươi đi rốt cuộc là đúng hay sai.Nhạc Phi nói:



- Bộ Soái, lần này mạt tướng đi là để bình phản, việcviệc vuốt mông ngựa này liên quan gì đến chúng ta?



Ngưu Cao cũng gật đầu tỏ vẻ đồng ý.



Lý Kỳ nói:



- Sao lại không liên quan? Dù là bất cứ chuyện gì thì không thể tránh khỏi việc giao tiếp, hơn nữa gã còn là cấp trên của các ngươi. Nếu gã là một người khoan dung đại lượng thì không nói, nhưng đáng tiếc gã không phải. Không chỉ vậy, gã còn là cực phẩm trong đám tiểu nhân, chỉ cần các ngươi nói một câu làm gã không vui, gã có thể ghi hận các ngươi suốt đời. Tướng Soái bất hòa là đại kỵ nhà binh, trận chiến này làm sao thắng được nữa?Nhạc Phi cau mày nói:



- Vậy không biết Bộ Soái muốn chúng ta làm sao?