Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1025 : Tửu quỷ mất tích

Ngày đăng: 07:38 30/04/20


Tầm quan trọng của Giang Nam đối với Lý Kỳ, sớm đã là không cần nói cũng biết rồi, mặc kệ mối nhục Tĩnh Khang có đến đúng hẹn hay không, Giang Nam vẫn có tác dụng cứu mạng, vì vậy hắn vô cùng khẳng khái đối với Giang Nam, nói tóm lại, chính là ngươi cần gì, ta sẽ nghĩ hết cách để thỏa mãn ngươi.



Như vậy, một chi quân đội có thể bảo hộ Giang Nam ắt là không thể thiếu được rồi.



Nếu có Hàn Thế Trung trấn thủ, thì Lý Kỳ tương đối yên tâm.



Tuy rằng thánh chỉ đã hạ rồi, nhưng Lý Kỳ không vội bắt Hàn Thế Trung đến nhậm chức, mà mời y đi Thị Vệ Mã học cách huấn luyện kiểu mới của chính mình, kỷ luật tối thượng. Đương nhiên, hắn cũng mượn cơ hội này, giao lưu với Hàn ThếTrung rất nhiều, gia tăng hữu tình giữa đôi bên.



Hai người đã nhanh chóng lập nên một mối giao tình sâu đậm.



Thấm thoát mấy ngày, rốt cục Hàn Thế Trung cũng phải lên đường, Lý Kỳ và Tần Cối đi tiễn chừng hai mươi dặm, Hàn Thế Trung mới hết lời khuyên can, mời hắn dừng bước.



Lý Kỳ không miễn cưỡng thêm nữa, chỉ nói:



- Hàn tướng quân, không có quyền không thể lập uy, ngài đến Phúc Châu không cần băn khoăn nhiều, buông tay mà làm, nếu ai dám làm khó dễ giữa chừng, ngài cứ giết chêt kẻ đó cho ta, tốt nhất có thể giết một người răn trăm người, chỉ cần ta ở kinh thành một ngày, ngài ở Phúc Châu sẽ không phải lo, ngoài ra, nếu như thiếu kinh phí, trước tiên có thể mượn từ xưởng đóng tàu một ít, khi thư đến ta sẽ pháingười đưa qua.



Đây đúng là sự tín nhiệm lớn lao nha.



Hàn Thế Trung đường đường là một người đàn ông, cũng không khỏi cảm động hốc mắt ửng đỏ, một vũ phu không có danh tiếng gì như y, vậy mà, cũng chính vì gặp được Lý Kỳ, nháy mắt đã trở thành người đứng đầu của quân Đông Nam, phần ơn tri ngộ này thật sự là không nhỏ! Chắp tay nói:



- Bộ Soái xin yên tâm, nếu không chỉnh đốn tốt quân Đông Nam. Hàn Thế Trung nguyện lấy đầu thỉnh tội.



Lý Kỳ cười gật đầu.



Hàn Thế Trung vừa cười nói:- Hơn nữa, ta cũng đã học được không ít bản lĩnh từ Tần phó Kinh Tế Sử.



Tần Cối khoát tay một cái nói:



- Miên đi. Miên đi, ta cũng không dám múa rìu qua mắt thợ trước mặt đại nhân.



Nói xong y lại chắp tay nói:



- Hàn tướng quân, đi đường cẩn thận.



- Sau này gặp lại.



Hàn Thế Trung lại chắp tay hướng về phía hai người, rồi sau đó dẫn thuộc hạ rời đi.



Kỳ thật Lý Kỳ không muốn để toàn bộ những đại tướng này bên người, bởi vìngăn cản Kim Quốc cũng không phải là chuyện của Khai Phong, mà là chuyện của toàn quốc, hơn nữa cấm quân kinh thành hiện giờ còn có đám người Nhạc Phi, chuyện hắn phải suy nghĩ nhiều hơn nữa là quân đội của địa phương khác.



Tần phủ.



Sau giữa trưa hôm nay, Bạch phu nhân đột nhiên đến đây.



Lý Kỳ vội vàng mời bà đến hậu đường, cười ha hả nói:



- Mẹ vợ, mấy ngày nay thật sự là vất vả rồi.Bạch phu nhân tức giận nói:



- Cậu biết là tốt.
Trong lòng lại nghĩ, thôi, bỏ đi, bỏ đi, chỉ cần tiểu tử này đừng làm ra chuyện có lỗi với Bạch gia ta là được rồi, hơn nữa, chuyện này cũng không tệ.



Lý Kỳ cũng không rõ rốt cuộc Bạch phu nhân đang suy nghĩ gì, đứng dậy đưa Bạch phu nhân ra hậu đường.



Bạch phu nhân vừa mới định đi tới hoa viên, bỗng nhiên Lỗ Mỹ Mỹ và Mã Kiều vẻ mặt lo lắng đi tới. Lý Kỳ cười nói:



- Mỹ Mỹ đến đó à.- Sư phụ.



Lỗ Mỹ Mỹ có nề nếp hướng tới Lý Kỳ hành lễ một cái.



Từ “Mỹ Mỹ” này ngươi có thể gọi sao? Mã Kiều âm thầm đằng hắng một câu, sau đó lại khẩn trương nói:



- Bộ Soái, Tửu quỷ mất tích rồi.



- Mất tích rồi?



Lý Kỳ nói:



- Là ý gì?



Lỗ Mỹ Mỹ nói:



- Là như vậy, đã bảy, tám ngày ta chưa gặp sư phụ rồi, vốn dĩ còn tưởng rằngông ấy lại trốn ở đâu đó uống rượu, nhưng, hôm qua, ta cùng với sư ca đến những nơi sư phụ thường đến tìm một lượt, cũng không tìm được ông ấy.



Mã Kiều thật cẩn thận dò hỏi:



- Bộ Soái, gần đây ngự tửu phường ít rượu sao?



Lý Kỳ đột nhiên cười ha hả, mới nói:



- Các ngươi yên tâm đi, Tửu quỷ không mất tích.



Lỗ Mỹ Mỹ vội vàng hỏi:



- Ông ấy ở đâu?



Lý Kỳ nói:



- Cụ thể thì ta cũng không rõ, dù sao lão có nói với ta, lão đi bắt hoàng tướcrồi.



- Bắt hoàng tước?



Mã Kiều và Lỗ Mỹ Mỹ không khỏi liếc nhau, cùng cảm thấy khó hiểu.



Lý Kỳ cười cười, nói:



- Các ngươi không cần lo lắng, ta thấy không bao lâu nữa sẽ trở lại thôi.