Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1039 : Điều chỉnh

Ngày đăng: 07:38 30/04/20


Tần Cối nhíu mày nói:



- Là vì nguyên nhân của Tông Trạch sao?



- Có nguyên nhân ở phương diện này.



Lý Kỳ trời lời một câu đơn giản, sau đó lại nói:



- Bắt đầu từ hôm nay, Thương vụ Cục chúng ta phải cổ vũ kinh thành, cùng với thương nhân làm ăn từ những vùng phía nam Đông Kinh đi về phía bắc làm ăn. Cố gắng đi về phía đông Đông Kinh, dùng các phương tiện giao thông để phát triển kinh tế của khu vực này. Ngoài ra, giảm thuế xuất nhập khẩu cho hai cảng Đăng Châu và Lai Châu, phải nghĩ cách tăng cường buôn bán trên biển với Nhật Bản, Cao Ly và Kim quốc. Ồ, còn phải cử người tới Hoàng Hà để truyền tin, nói triều đình muốn mở rộng khai thác khu vực này.



Tần Cối nghe xong liền nhíu chặt mày, nói:



- Nếu như vậy, phía bắc có lẽ sẽ có lượng lớn người dân di chuyển tới Đăng, Lai. Kinh tế cũng sẽ xuất hiện tình trạng mất cân bằng. Hơn nữa, quan phủ ở phủ Đại Danh cũng e là không đồng ý. Hàng năm triều đình chỉ có thể phát nhiều tiền tới như vậy, nếu tất cả đều đầu tư vào Đăng, Lai, họ tất sẽ bị ảnh hưởng rất lớn. Ngoài ra, từ lần chinh Liêu lần trước, khu vực phía bắc Hoàng Hà đã bị ảnh hưởng rất lớn. Họ đều hy vọng triều đình có thể giúp họ xây dựng lại gia viên.



Lý Kỳ bình thản nói:



- Quốc khố có bao nhiêu tiền, tất ngươi cũng hiểu. Sao có thể làm được chu đáo toàn diện. Ngươi đi nói với họ, nhiều nhất là một năm rưỡi, Giang Nam sẽ ổn định lại. Triều đình sẽ trấn hưng lại phương bắc.



Tần Cối hiếu kỳ nói:



- Nhưng, đại nhân vì sao lại bất ngờ làm như vậy?



Người này quá thông minh. Nếu đem những tai họa ngầm do Quách Dược Sư mang tới nói cho y biết, nói không chừng còn có thể kiếm được chút cơ hội. Lý Kỳ liền cười nói:



- Mục đích của ta rất đơn giản, chính là muốn tăng cường mậu dịch trên biên. Duy có mậu dịch trên biển được xem trọng, triều đình mới có lý do phát triển thủy quân. Đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là xưởng đóng tàu Phúc Châu. Giả dụ mọi người đều lên bờ, thuyền của chúng ta bán cho ai?



Lý do này thực sự cũng không khiến cho Tần Cối hoài nghi. Kinh doanh thuyền có lẽ là vụ làm ăn lớn, liền nói:



- Đại nhân thật là mưu tính sâu xa.



Lý Kỳ nói:



- Ngươi mau đi làm bản kế hoạch chi tiết đi. Đừng để Tông Trạch ngàn dăm xa xôi chạy tới Đăng Châu nhậm chức, lại không có việc gì làm.


Đi dạo? Lẽ nào ngươi không thể dùng từ thị sát được sao? Lý Kỳ gật đầu nói:



- Kỳ thực lần này ta mời Thái úy tới chủ yếu là chuyện diễn tập của cấm quân cuối năm nay.



Cao Cầu không khỏi nhớ lại việc diễn quân của năm ngoài, liền nói:



- Ngươi có phải là lại nghĩ ra cách hay gì rồi không?



Lý Kỳ nói:



- Ừ, ta thực sự là cũng đã suy nghĩ đôi chút.



Cao Cầu nói:



- Nói đi.



Lý Kỳ đáp:



- Là thế này, ta định lần này huấn luyện để bảo vệ Đông Kinh là chính, làm một cuộc quân diễn quy mô lớn.



- Bảo vệ Đông Kinh?



Cao Cầu khẽ nhíu mày, hiếu kỳ nói:



- Chuyện này trong đó còn có ý nghĩa nào khác không?



Lý Kỳ giải thích:



- Thái úy, trách nhiệm cấm quân của chúng ta chính là bảo vệ Đông Kinh. Đây mới là ý nghĩa tồn tại của cấm quân kinh sư. Chúng ta nên lấy đó làm trung tâm huấn luyện. Nếu không, ta e là các binh lính sẽ đều quên mất ý nghĩa tồn tại của mình. Hơn nữa, ta hy vọng có thể tìm ra lỗ hổng phòng ngự trong quá trình diễn tập quân sự. Tới khi đó, chúng ta có thể căn cứ vào tình hình thực tế mà bố trí.