Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1059 : Đùa mà thành thật

Ngày đăng: 07:39 30/04/20


Ban đầu một câu của Lý Kỳ đã khiến cho đôi chân nhàn rỗi được sủng ái nhất bên cạnh Vương Tuyên Ân dừng lại ở góc 90 độ. Cảnh tượng này đến giờ cũng vẫn còn khắc sâu trong ký ức người ta. Cho nên, khi Lục Thiên nghe thấy lời nói của Lý Kỳ, quả thực là không dám bước thêm bước nào, dường như là trước mặt là một bức tường chắn lại. Cả người đứng thẳng, lát sau y mới từ từ quay người lại, cúi đầu, thở dài nói:



- Đại …. Đại nhân!



Nhưng lời này vẫn có chút run rẩy.



- Ta nói này Tiểu Thiên, ngươi thật đúng là càng ngày càng có bản lĩnh. Nghe thấy bổn đại nhân gọi ngươi, còn dám đi tiếp, thật đúng là không muốn sống nữa rồi.



Lý Kỳ bước tới giáo huấn một trận.



Lục Thiên liền ngẩng đầu lên cười nịnh:



- Tiểu nhân đây … đây không phải là không nghe thấy sao?



Lý Kỳ vừa mới mở miểng, bỗng thấy trên khóe miệng Lục Thiên có một cục máu bầm màu xanh, liền ồ lên một tiếng, chỉ tay vào mặt y nói:



- Mặt ngươi bị sao thế?



- Hả?



Lục Thiên theo bản năng lấy tay che lại, hoảng hốt nói:



- Ồ, đêm qua ta không cẩn thận bị ngã một cái.



Mã Kiều thản nhiên nói:



- Đây rõ ràng là bị người ta đánh.



Trên phương diện này, Mã Kiều có lẽ là có tính uy quyền tuyệt đối. Lý Kỳ thì rất tin tưởng, không hề nghi ngờ chút nào, cười nói:



- Chuyện này quả thật là ly kỳ, ở nơi này lại có người dám đánh ngươi.



Ngươi không phải là một người đó sao, Lục Thiên cười khan mấy tiếng, nói:



- Đại … đại nhân chê cười rồi.



Lý Kỳ nhìn chằm chằm vào mặt y có sự khác thường, trầm ngâm một hồi, cười nói:



- Chớ không phải là Cao Nha Nội đánh.



Lục Thiên a lên một tiếng, hai mắt trợn trừng nhìn Lý Kỳ. Lúc này mới gật đầu nói:



- Đại nhân nói rất đúng, nhưng Cao Nha Nội cũng là muốn tốt cho tiểu nhân.



Lý Kỳ hắc lên một tiếng nói:



- Ngươi thật đúng là không phải là tên ti tiện bình thường, có cần phải đối xử tốt với ngươi không?



Lục Thiên sợ tới mức người run lên cầm cập, vội lắc đầu.



Lý Kỳ nói:



- Có phải Cao Nha Nội gần đây bị quả phụ nào đó bỏ mới lấy ngươi ra để trút giận? Ngươi cho ta biết, ta tuyệt đối sẽ không nói ra.



Lục Thiên liền nói:



- Không phải, không phải.



Dừng lại một lúc, y lại ngượng ngùng nói:



- Kỳ thực nếu nói ra chuyện này vẫn là nhờ vào phúc của đại nhân.


- Lý Kỳ, ngươi thật sự không nhìn ra, hay là cố tình đùa ta đấy?



Chỉ thấy tay y cầm phất trần, rung lên bần bật.



- Trước tiên đem cái thứ đồ chơi này đi.



Lý Kỳ lấy hung khí ra, mới nói:



- Ta thật sự không nhìn ra, ta không nhớ trong Xạ Điêu có đoạn như vậy.



Trần A Nam gãi cằm nói:



- Không thể chứ. Cao Nha Nội diễn chính là “Kinh biến phong tuyết” hồi thứ nhất mà!



- Kinh biến phong tuyết?



Lý Kỳ há hốc miệng ra, chỉ Cao Nha Nội nói:



- Nha …. Nha Nội, ngươi diễn chẳng phải … chẳng phải là Khâu – Sở - Cơ sao?



Cao Nha Nội phát điên lên nói:



- Ngươi bây giờ mới nhìn ra à!



- Cợt nhả, cợt nhả.



Lý Kỳ khoát tay, lại nhìn về phía Chu Hoa và Từ Phi, nói:



- Vậy hai ngươi các ngươi không phải là ….



Từ Phi nói:



- Dương Thiết Tâm.



Chu Hoa ưỡn bụng cười nói:



- Ta đây diễn chính là Quách Khiếu Thiên.



- Nếu Quách Khiếu Thiên biến thành bộ dạng của ngươi, có lẽ Hoàng Dung có chết cũng không thể yêu Quách Tĩnh được.



Lý Kỳ lau mồ hôi, hắn vừa rồi chỉ là xem hài kịch, căn bản không chú ý tới tình tiết của kịch. Hơn nữa, bất kỳ ai cũng không thể đoán được Cao Nha Nội lại chạy đi nói Khâu Xử Cơ, lại muốn tên mập Chu Hoa diễn Quách Khiếu Thiên. Điều này thật quá là phản cảm. Bây giờ nghe họ nói như vậy, mới nhớ lại, hình như là có chuyện như vậy, cười nói:



- Nha Nội, chuyện này ngươi không thể trách ta được. Muốn trách thì trách tên mập và Lục Lang đi.



Chu Hoa không hiểu nói:



- Sao lại trách ta?



Lý Kỳ nói:



- Quách Khiếu Thiên và Dương Thiết Tâm người ta tốt xấu gì cũng đều là đàn ông sắt đá. Ngươi nhìn bộ dạng của hai người các ngươi xem, lưng gù, quả thực đúng là hai tên cả đời a dua nịnh hót, diễn không giống tý nào cả.



Cao Nha Nội liền nói:



- Lý Kỳ nói rất đúng, các ngươi diễn đều không đạt chút nào.



Chu Hóa oán hận nhìn Cao Nha Nội, nói:



- Ngươi không thể trách chúng ta được. Rõ ràng chính là ngươi muốn chúng ta làm như vậy. Bản thân ngươi nói muốn khi chúng ta ra, biểu hiện phải có cái gì kinh ngạc, sùng bái. Còn nói như vậy mới có thể phụ trợ cho võ công của Khâu Xử Cơ.



Từ Phi cũng gật đầu với bộ dạng vô tội, vai diễn này quả thật quá oan ức rồi.