Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1058 : Quân diễn mở màn

Ngày đăng: 07:39 30/04/20


Vị công tử đó trừng mắt nhìn những tên lính đó, lập tức đi tới bên cạnh xe ngựa, nói nhỏ với lão già đó vài câu.



Lão già đó liền cất cao giọng nói:



- Xin hỏi các vị, quân diễn này là do ai bố trí?



Ngữ điệu đầy uy nghiêm.



Tên lĩnh đó vuốt cằm nói:



- Là Thị vệ bộ đô chỉ huy sứ bày ra.



- Là hắn ta?



Lão già đó khẽ nhíu mày, chần chờ một lát, liền nói với vị công tử đó:



- Đi đường vòng đi.



Vị công tử đó với vẻ mặt kinh ngạc, nói:



- Cha ….



Lời của y vừa nói ra khỏi miệng, rèm cửa đã thả xuống, trong lòng cũng cảm thấy vô cùng ảo não, liền giơ tay lên đi vòng về hướng đông bắc.



Kỳ thực bắt đầu từ canh bốn đêm qua, danh hiệu quân diễn đó trong sách hoạch của Lý Kỳ là “Bảo vệ kinh sư” đã được mở màn rồi. Điều này e là một cuộc quân diễn có quy mô lớn nhất từ trước tới nay trong lịch sử. Trận quân diễn này dù có tên là bảo vệ kinh sư, đương nhiên không thể diễn tập ở nơi khác rồi, nhất định phải ở gần kinh sư. Kinh sư là nơi nào? Đó có lẽ là nơi có nhân khẩu lớn nhất của Đại Tống, chắc chắn sẽ khiến cho người dân bất tiện. Đó cũng là điều không thể tránh khỏi.



Cho nên, bắt đầu từ đêm qua, các cấm quân đã bắt đầu chặn đường quy mô lớn rồi, chỉ để lại hai con đường cho người dân ra vào thành là đông bắc và tây nam. Ngoài ra, cuộc quân diễn này cũng là bổ sung bố phòng ngoài thành. Cho nên, cũng không ảnh hưởng lớn tới trong thành, không tới mức sẽ ảnh hưởng tới cuộc sống thường ngày của người dân trong và ngoài thành.



Trên một sườn núi nhỏ phía bắc trạm kiểm soát có hơn 10 người đang đứng, chính là hai người đứng đầu Lý Kỳ và Cao Cầu.



Cao Cầu nhìn chằm chằm vào đoàn người bị đuổi đi đó, bật cười ha hả nói:



- Lý Kỳ à, ngươi và Anh Quốc Công thật đúng là oan gia kiếp trước.



Lý Kỳ hiếu kỳ nói:



- Vì sao Thái úy lại nói như vậy?



Cao Cầu nói:



- Ngươi biết người đó là ai không?



Lý Kỳ lắc đầu nói:



- Không giấu gì Thái úy, ta không nhìn rõ mặt người đó.



Cao Cầu mỉm cười nói:



- Người đó chính là Xu mật Trực Học Sỹ của Xu Mật Viện Hồng Quý.



- Là ông ta?
- Ngươi thấy nên làm thế nào thì làm thế đi. Cuộc diễn tập lần này là kế hoạch của ngươi, dù sao ta cũng chính là đi theo ngươi. 



Cao! Không hổ là Cầu ca. Nói đi cũng phải nói lại, thật đúng là cẩn thận. Trong lòng Lý Kỳ không kìm nổi liền giơ ngón tay cái về phía Cao Cầu.



Cao Cầu liền chuyển đề tài nói:



- Ồ, đặc phái viên các nước tới tham dự tiệc Nguyên Đán của triều ta sắp tới kinh rồi. Tới khi đó e là ngươi sẽ phải giải trừ lệnh cấm. Nếu không, một khi xảy ra loạn gì, sẽ làm tổn hại tới thanh danh Đại Tống chúng ta.



Lý Kỳ cười nói:



- Thái úy cứ yên tâm, ta đã thông báo cho Thái tử điện hạ rồi, quyết định sắp đặt đường thủy, chuyên dùng cho đặc phái viên nước ngoài vào thành.



- Như vậy thì ta yên tâm rồi.



Cao Cầu gật đầu, lại cười dài nói:



- Còn có một chuyện, trong bữa tiệc triều hội Nguyên Đán ngươi đã sắp xếp thế nào rồi? Ta nghe Hoàng thượng nói, ngự thiện phòng chưa có động tĩnh gì. Lẽ nào ngươi vẫn chưa bắt tay vào chuẩn bị sao?



Lý Kỳ thần bí nói:



- Ta đã bí mật chuẩn bị rồi. Tới khi đó nhất định sẽ không thể khiến cho Hoàng thượng và các sứ thần nước ngoài đó thất vọng.



Cao Cầu liếc nhìn hắn, biết dù có hỏi tiếp cũng không có kết quả gì.



Nhưng đúng lúc này, trên con đường không xa bỗng có một đoàn người đi tới, bước đi rất nhanh, trên chiếc xe ở giữa còn có một người bị thương nằm trên đó.



Sau khi hai trời trở về thành, Lý Kỳ liền từ biệt Cao Cầu, tới xưởng thủy tinh, dặn dò đám người Trịnh Toàn đồng thời nghiên cứu và phát triển, chế tạo gấp 10 cái Thiên lý nhãn, chuẩn bị cho năm tới.



Sau khi ăn trưa ở xưởng xong, Lý Kỳ lại chuẩn bị tới Quân khí giám kiểm tra. Nhưng khi vừa đi qua hiệu thuốc, bỗng nghe thấy bên trong vang lên tiếng rên rỉ:



- Ây da …. Đau chết ta rồi.



Hả? Giọng này hình như là rất quen! Lý Kỳ liền quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một người đi từ hiệu thuốc ra, một tay che nửa bên mặt, một tay ôm bụng, khập khiễng bước đi, nói:



- Đây không phải là Lục Thiên sao?



Liền gọi:



- Tiểu Thiên.



Lục Thiên liền quay đầu lại, không những không ngừng lại, mà ngược lại còn đi rất nhanh.



Có biến! Lý Kỳ reo lên:



- Lục Thiên, ngươi còn bước đi nữa, ta sẽ chặt gãy hai chân ngươi.



Xoẹt …!



Vừa nói dứt lời, Lục Thiên liền thắng gấp dừng lại.