Bắc Tống Phong Lưu

Chương 133 : Khai thủy tùng diệp

Ngày đăng: 07:23 30/04/20


Tả Bá Thanh vội vàng cúi đầu, nói nhỏ vào tai đại quan nhân. 



Đại quan nhân nghe xong, cười ha hả, nói: - Thì ra là thế. Sau đó ra dấu cho Lý Kỳ: - Ngươi ngồi đi. Bá Thanh, ngươi cũng ngồi đi. 



- Vâng. 



Tả Bá Thanh thụ sủng nhược kinh nói. 



"Đồ mồ hôi! Chỉ là ngồi xuống thôi, có cần phải biểu hiện khoa trương như vậy không. Giống như là được ban ân vậy. Huống hồ ngay cả một từ Mời cũng không có. Thật không có tốt chất." 



Lý Kỳ chép chép miệng, đặt mông ngồi xuống. 



Vị đại quan nhân cười ha hả nói: - Lý Kỳ, ngươi còn nhớ lần trước lúc rời đi ta đã nói với ngươi cái gì không? Hình như hôm nay y rất vui vẻ. 



Lý Kỳ sững sờ, lắc lắc đầu nói: - Không nhớ rõ. Nghĩ bụng, ngày nào ta cũng vội muốn chết, làm sao còn nhớ lúc trước ngươi nói cái gì? 



Lý Kỳ trả lời trực tiếp như vậy, khiến cho vị đại quan nhân có chút sững sờ. Tuy nhiên y không hề phật lòng. Ngược lại vị tùy tùng phía sau y lại trợn mắt nhìn Lý Kỳ. Mà Lý Kỳ tất nhiên là không đếm xỉa tới. 



Vị đại quan nhân cười ha hả nói: - Ngươi đã không nhớ, thì ta liền nhắc nhở ngươi. Dừng một chút, nói tiếp: - Ta đã nói, chưa tới một tháng, sẽ có người đối được cả ba câu đối của ngươi. 



- À, thì ra là chuyện này, tại hạ nhớ rồi. Nhưng hiện tại mới chỉ đối được có một câu, còn có hai câu. Nói tới đây, khóe miệng Lý Kỳ lộ vẻ đắc ý. Thầm nghĩ, hơn nữa còn là thần tượng của ta đối được. 



Vị đại quan nhân thấy vẻ đắc ý của Lý Kỳ, lông mày giương lên:



- Nghe ngươi nói như vậy, có vẻ như không tin lời ta? 



- Đâu có, đâu có. 



Lý Kỳ cười ha ha vài tiếng, mới nói: - Tuy nhiên nói không thôi cũng vô dụng, phải dùng hành động để chứng minh. 



Vị đại quan nhân cười lắc đầu nói: - Đối hai câu còn lại có gì khó. Chỉ có điềuTa phải nếm thử món Khai Thủy Tùng Diệp kia đã. Nhìn xem có thần kỳ như lời ngươi nói hay không. 



"Đại hộ khách chính là đại hộ khách, không thèm quan tâm tới giá tiền. Ta yêu mến." 
Trước kia Lý Kỳ thường xuyên nhắc nhở mấy đứa, khống chế hỏa hầu là một kỹ thuật cực kỳ quan trọng với người đầu bếp. Cho nên ba đứa nhìn rất chăm chú. 



Ba người Ngô Tiểu Lục đứng một bên nhìn đều nhìn choáng váng. Bọn họ thực sự thấy không rõ, Lý Kỳ vì sao quăng thịt viên vào bên trong lại có thể khiến cho nước súp trong suốt như vậy. 



Kế tiếp chính là một khâu quan trọng nhất. 



Lý Kỳ lựa chọn rau cải non nhất, rửa sạch để vào muôi có lỗ. Rồi dùng nước sôi để xối. Rau cải bị nóng biến thành hình bông hoa. Tiếp tục xối đến khi rau cải mềm. 



Đây là lần đầu tiên mấy người Ngô Tiểu Lục nhìn thấy cách nấu rau cải như vây, ngoài kinh ngạc ra còn có bội phục. 



Làm xong hết thảy, mới bỏ rau cải vào trong bát, lại đổ súp lên, liền đại công cáo thành. 



Một bát súp như vậy giá trị ba mươi xâu, Lý Kỳ thấy không đắt chút nào. Chỉ riêng thời gian làm thôi cũng đủ để làm mười món khác, mà còn không hao phí thể lực như vậy. 



Trong nhã gian Thiên Thượng Nhân Gian. 



Lúc Lý Kỳ làm Khai Thủy Tùng Diệp đã dặn người mang một nồi lẩu uyên ương tới. Dù sao đây chỉ là súp, không thể no bụng được. 



Hiện tại vị đại quan nhân đã ăn lưng chừng bụng rồi, chỉ còn đợi món Khai Thủy Tùng Diệp mà thôi. 



Khi chén súp trong suốt, mà lại mang theo màu vàng nhạt của rau cải đặt trước mặt đại quan nhân, hai mắt y liền hiện lên vẻ kinh hỉ. Cảm thấy đợi một canh giờ là đáng giá. Đầu tiên vị đại quan nhân kia cúi đầu ngửi, rồi khen: - Nhìn như một bát nước bình hường, nhưng mùi thơm xông tận vào mũi. Không tồi, không tồi. 



Lý Kỳ ngồi ở một bên, cười mà không nói. 



Đại quan nhân vừa dứt lời, liền không thể chờ đợi được nữa, cầm lấy thìa, nhấm nháp một ngụm, hai mắt sáng ngời, nói: - Món súp này nhìn phía trên trong như nước, nhưng mùi thơm lại đậm đặc mà không ngán dầu. Khéo, thực là khéo. Nói là món ngon tuyệt thế còn chưa đủ, một chút cũng chưa đủ. Nói tới đây, y thấy Tả Bá Thanh còn chưa ăn, nhân tiện nói: - Bá Thanh, ngươi cũng nếm thử đi. 



Tả Bá Thanh vội gật đầu, sau đó nếm thử một ngụm, nhướn mày, lại uống một thìa, lông mày càng trầm xuống.



Vị đại quan nhân thấy vậy, kinh ngạc hỏi: - Sao vậy Bá Thanh? Ngươi thấy không ngon à? 



Lý Kỳ cũng kinh ngạc nhìn Tả Bá Thanh.