Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1114 : Kịch dài tập? (2)

Ngày đăng: 07:40 30/04/20


Biện Lương!



Quý Hồng Nô vừa nghe con trai khóc lên, vội vàng đón lấy từ trong tay Lý Kỳ, kỳ quái là, Quý Hồng Nô vừa mới ôm, Lý Chính Hi liền lập tức nín khóc.



Lý Kỳ thấy trong mắt của nó ngay cả chút nước mắt cũng không có, hoàn toàn mờ mịt, ngay--- ngay cả con cũng muốn rời ta mà đi? Ta đặc biệt mệnh khổ nha!



Phong Nghi Nô, Da Luật Cốt Dục nhìn thấy bộ dáng Lý Kỳ đáng thương như vậy, không khỏi đều khanh khách phá lên cười, ngay cả Quý Hồng Nô cũng nhịn không được nữa mà cười rộ lên.



Buồn cười! Buồn cười! Lý Kỳ nổi giận, hai tay dang ra, nói:



- Tốt lắm! Các muội liên hợp lại ức hiếp ta, đây là các muội bức ta đấy, lão tử hôm nay muốn đại phát dâm uy ---.



Hắn còn chưa nói hết, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.



Lý Kỳ sửng sốt. Nói:



- Ai?



- Cô gia, lão gia bảo ngươi đi tiền viện một chuyến.



- Chuyện gì?



- Cao Nha Nội bọn họ đến đây.



- Thái úy có tới không?



- Không có.



- Tốt lắm, bảo bọn họ đi tìm chết đi.



- Ồ --- a?



- A cái gì a, chiếu theo lời ta nói đi làm, lão tử đang bận rộn, một canh giờ, ồ không, trong hai canh giờ, đừng tới quấy rầy lão tử, nếu không, quân pháp hầu hạ.



Nói xong, Lý Kỳ lại bắt đầu mài thương soàn soạt, hướng tới mỹ nữ.



Phong Nghi Nô cười khúc khích, đi lên trước, giữ chặt tay Lý Kỳ, hạ giọng nói:



- Được rồi, chúng muội biết sai lầm rồi, kỳ thật muội cũng không phải muốn chất vấn huynh, chỉ là muốn nhắc nhở huynh một chút. Huynh hiện giờ là trọng thần trong triều, làm việc gì cũng phải suy nghĩ cho kỹ, miễn cho bị người khác lợi dụng, chỉ cần sau này chớ phụ lòng chúng muội, chúng muội liền đủ hài lòng.



Đối phó nam nhân, nàng vẫn biết việc gì cũng không thể bức quá chặt, thời điểm nên mềm thì mềm một chút, nhưng cũng không thể để Lý Kỳ càn quấy.



- Thế còn tạm được.




Cao Nha Nội lập tức liền lùi lại vài bước.



Oa con mẹ nó chứ! Không ngờ y lại còn quá nghe lời như vậy, xem ra việc này lớn rồi đây. Trong lòng Lý Kỳ tò mò, nói:



- Chuyện gì?



Cao Nha Nội xoa xoa tay, cười nịnh nói:



- Lý Kỳ, ngươi thật sự là thần cơ diệu toán nha, thế mà cũng biết chúng ta là đến đưa tiền cho ngươi cơ đấy.



Lý Kỳ ồ một tiếng, vươn tay ra nói:



- Tiền đâu này?



- Ngươi có thể đừng trực tiếp như vậy được không.



Cao Nha Nội buồn bực liếc mắt nhìn Lý Kỳ một cái, nhưng lập tức lại thay một khuôn mặt tươi cười, nói:



- Chuyện là như vầy, trải qua điều tra của bản Nha Nội, phát hiện hiện nay dân chúng đối với buổi biểu diễn của chúng ta ở trên yến hội Nguyên Đán là vô cùng thích thú, đây chính là một cơ hội tốt kiếm tiền nha, chúng ta có thể diễn từ đầu đến đuôi, đảm bảo củi dầu cùng vào.



Hồng Thiên Cửu buồn bực nhỏ giọng nói:



- Ca ca, là tiền vào như nước.



- Ngươi hiểu gì? Lý Kỳ là một đầu bếp, không có văn hóa gì, đương nhiên phải nói củi dầu rồi. Lý Kỳ, ngươi nói phải không?



Phải em gái ngươi! mí mắt Lý Kỳ thoáng nâng lên, nói:



- Các ngươi thật đúng là muốn diễn kịch dài tập?



- Kịch dài tập? Ồ, đúng đúng đúng, chúng ta chính là cái này ý tứ, thế nào, có phải chúng ta lại cùng nghĩ tới một hướng hay không.



Cao Nha Nội ha ha nói.



Lý Kỳ cho Cao Nha Nội một nụ cười vô cùng mê người, ngoài miệng lại nói:



- Có ai không!



- Cô gia, có gì chỉ bảo?



- Tiễn khách.