Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1115 : Cái vòng luẩn quẩn thực loạn (1)

Ngày đăng: 07:40 30/04/20


Tiễn khách?



Mấy người Cao Nha Nội lúc này liền bối rối!



- Lý Kỳ, ngươi đây là …. Đây là có ý gì?



Cao Nha Nội vội la lên.



Lý Kỳ sửa sang lại ống tay áo, nói:



- Rất đơn giản, ta không có hứng thú.



Trong lòng lại nghĩ, bắt đầu vui đùa cái gì chứ? Diễn như vậy đã muốn lấy nửa cái mạng ta rồi, còn diễn kịch nhiều tập sao? Nha đầu ngươi đây là có ý định mưu sát đấy!



- Hả? Đầu ngươi có phải là bị vỡ rồi không? Sao lại không có hứng thú với tiền thế? Nếu ngươi bằng lòng giúp, tiền đều để một mình ngươi kiếm!



Lý Kỳ tức giận nói:



- Đầu ngươi mới bị vỡ ấy. Ai nói ta không có hứng thú với tiền? Ta chỉ là đối … với ngươi không có hứng mà thôi. Còn nữa, ngươi nhìn ta giống kẻ thiếu số tiền này sao? Được rồi, các ngươi về đi, ta phải về thay tã cho con trai ta rồi.



- Thay tã? Ây da, Lý Kỳ, ngươi ôm chí lớn như vậy cơ đấy!



Cao Nha Nội cúi đầu xuống dậm chân, vô cùng đau đớn nói.



Lý Kỳ bật cười ha hả, nói:



- Nói xong chưa? Nói xong rồi thì mời.



Vẻ mặt Cao Nha Nội méo xệch, ngồi xuống ghế một bộ dáng duy ngã độc tôn, nói:



- Ngươi muốn ta đi, ta lại cứ không đi đấy.



- Thật không đi sao?



- Không đi! Ngươi làm gì được ta? Bạch bá bá vừa rồi muốn ta ở lại ăn tối.



- Được thôi, ta đi.



Lý Kỳ liền cất bước đi ra ngoài.



- Đại ca, xin dừng bước.



Hồng Thiên Cửu liền bước lên trước ngăn Lý Kỳ lại, cười nói:



- Đại ca, ca không thể đi, đây có lẽ là tội kháng chỉ đấy!



- Kháng chỉ?



Lý Kỳ liếc mắt về phía y nói:



- Lời này tiểu tử ngươi đừng có nói linh tinh.



Cao Nha Nội bỗng như chợt nhớ ra điều gì đó, bật cười ha hả, giơ tay lên nói:



- Tiểu Cửu, ngươi để hắn đi đi, bổn Nha Nội xem hắn dám đi không.



- Ca ca, đây chính là ca nói chứ?
- Bộ soái, lần này dù người nói thế nào cũng phải giúp ta đấy nha!



Lý Kỳ không hiểu thế nào liền nói:



- Xảy ra chuyện gì?



Mã Kiều nổi trận lôi đình nói:



- Cũng không biết là kẻ nào đã truyền chiêu thức của ta dạy Cao Nha Nội ra ngoài. Hai hôm nay ở những nơi múa hát giải trí, thậm chí còn có thanh lâu, không ngừng cho người tới tìm ta. Nói cái gì cũng muốn ta tới dạy bọn họ chiêu thức võ công. Càng đáng ghét hơn là họ còn mang tới tặng ta hai ba thiếu nữ, nói là thù lao. Đây không phải là đang làm nhục ta sao? May mà khi đó sư muội của ta cũng ở đó, nếu không có sư muội ta ngăn lại, khi đó ta không biết phải đi đâu mới rửa hết tội, thật đúng là làm ta tức chết mất. Nếu để ta biết là kẻ nào gieo tiếng đó, ta sẽ không tha cho hắn ta.



Người hiểu Mã Kiều đều biết lần này Mã Kiều đã thực sự nổi giận rồi. Trước mặt Lỗ Mỹ Mỹ, ngươi lại đưa nữ nhân tới tặng y. Chuyện này thật đúng là không phải là người to gan lớn mật bình thường có thể làm ra được. Lý Kỳ đều có chút khâm phục người nghĩ ra điều này.



- Ca ca, ngươi đứng xa như vậy làm gì?



Hồng Thiên Cửu bống nhìn thấy Cao Nha Nội thoáng cái từ bên cạnh Mã Kiều đã chạy ra tới cửa rồi.



Mã Kiều nghiêng đầu sang, khóe mắt lộ rõ sự dữ tợn, nói:



- Nha Nội, chuyện này không phải là ngươi làm chứ?



Chuyện này sợ là hết đường sống rồi! Mặc dù Cao Nha Nội lỗ mãng, nhưng sự lỗ mãng của y hơn được Mã Kiều sao? Ha hả nói:



- Mã Kiều, ngươi đây là có ý gì? Ta và ngươi cũng xem như là đã từng vào sống ra chết rồi. Ta vẫn luôn xem ngươi là huynh đệ, sao lại làm ra chuyện này chứ? Không phải ta làm, tuyệt đối không phải ta làm.



Mã Kiều gật đầu, cũng không muốn nói gì nhiều, lại nhìn sang Lý Kỳ nói:



- Bộ soái, ban đầu ta chỉ là vì giúp Bộ soái mới nhận lời. Ta mới không ngờ lại xảy ra chuyện này. Bây giờ người phải giúp ta đấy.



Lý Kỳ đúng là sợ sẽ tiếp tục như vậy, ngộ nhớ thằng nhãi này nổi điên, lúc đó ai mà ngăn nổi, liền nói:



- Ngươi yên tâm đi, lát nữa ta sẽ cử người đi dặn dò họ.



Mã Kiều lại nói:



- Vậy …. Vậy sư muội của ta bên đó thì sao?



Đây mới là điều y quan tâm nhất. Kỳ thực, Lỗ Mỹ Mỹ căn bản không hề giận y, chỉ là y quá quan tâm tới Lỗ Mỹ Mỹ, cho nên mới cảm thấy có chút không yên tâm.



Ta đây là ông chủ, hay là bảo mẫu! Lý Kỳ thở dài nói:



- Biết rồi, ta sẽ đi giải thích giúp ngươi.



Nói xong, hắn chỉ tay về phía Cao Nha Nội nói:



- Đúng lúc Nha Nội y có chuyện muốn thương lượng với ngươi.



Mã Kiều thấy Lý Kỳ nhận lời, trong lòng cảm thấy vui mừng, nhìn Cao Nha Nội nói:



- Chuyện gì?



- À …. Ừ …. Đúng đúng đúng, không có chuyện gì lớn, chính là muốn tìm ngươi uống rượu.



Cao Nha Nội xoa tay ha hả nói.



Lý Kỳ ừ một tiếng, kinh ngạc nhìn Cao Nha Nội.