Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1223 : Quốc công cũng không tệ nhỉ

Ngày đăng: 07:42 30/04/20


Thế sự không có tuyệt đối, đạo thánh chỉ này tuy rằng bị người trong thiên hạ nhục mạ, nhưng cũng không phải là không có một chút ưu đãi nào, ít nhất có thể làm cho Lý Kỳ ngủ một giấc thật ngon, đây đối với Lý Kỳ đã vài ngày không ngủ mà nói, thật sự là rất quý giá rồi.



Ngủ xong một giấc thật ngon, tinh thần diện mạo Lý Kỳ rõ ràng tốt lên rất nhiều, cả người nhìn qua đã không còn mỏi mệt như vậy.



- Cô gia.



- Ngoan!



Sau khi Lý Kỳ rời giường, đi thẳng đến phòng bếp, hắn đã thật lâu không có làm bữa ăn sáng, tự làm bữa sáng cho mình, cái thói quen này từ nhỏ cho đến nay, đã bị gián đoạn rất nhiều ngày, hắn đột nhiên rất hoài niệm loại cảm giác này.



Ăn chút gì đâu này?



Lý Kỳ đứng ở phòng bếp ngơ ngẩn một hồi lâu, kết quả vẫn là lấy mấy cái bánh ngọt vô cùng đơn giản, một ly sữa tươi, dinh dưỡng đơn giản, mấu chốt nhất là hiện tại nghèo nha, phải tiết kiệm, không thể giống như trước kia vậy, nhân sâm gà đen hấp cách thủy nữa.



Vừa mới ăn xong bữa sáng, hạ nhân tới thông báo:



- Cô gia, phủ Khai Phong Trương Tri phủ, Tưởng Thiếu Doãn và Xu Mật Viện Ngô Phó sứ ở ngoài cửa cầu kiến.



Hắc, ba thằng nhãi này không phải là đến khoe khoang đấy chứ, lão tử đã đủ khiêm tốn rồi, các ngươi còn không chịu buông tha. Lý Kỳ đang hưng trí liền bị ảnh hưởng, nói:



- Để bọn họ vào đi.



Chỉ chốc lát sau, Trương Bang Xương, Ngô Mẫn và Tưởng Đạo Ngôn liền đi tới tiền sảnh, một bộ dáng vênh váo tự đắc, mặt vênh lên tận trời.



Lý Kỳ cũng không đứng dậy, tự mình ngồi ở trên ghế thưởng thức trà thơm.



Ba người Tưởng Đạo Ngôn liếc mắt nhìn nhau một cái, tựa hồ đối với việc Lý Kỳ không đứng dậy đón chào, hơi cảm thấy bất ngờ.



Lý Kỳ thản nhiên nói:



- Ba vị tới tìm ta có chuyện gì?



Tưởng Đạo Ngôn đột nhiên tỉnh ngộ lại, tức giận hừ một tiếng. Dẫn đầu làm khó dễ nói:



- Lý Kỳ, ngươi làm như vậy cũng hơi quá đáng rồi đó.



Lý Kỳ khẽ nhíu mày. Nói:



- Có ai không!



Một hạ nhân đi đến, vuốt cằm nói:



- Cô gia, có chuyện gì chỉ bảo.



- Đem ba người này mời đi ra ngoài cho ta.



Lý Kỳ vung tay lên nói.



Ba người đều si ngốc, ngươi không mời chúng ta ngồi xuống thì thôi, không ngờ lại trực tiếp muốn đuổi chúng ta ra ngoài, thế này cũng quá không hiểu cấp bậc lễ nghĩa đi à nha.




- Ta đều biết cả rồi.



Lý Kỳ vừa nhấc ta, đã cắt đứt lời của y, nói:



- Về chuyện này bọn họ mới vừa rồi đã tới tìm ta, nhưng các ngươi không cần để ý đến bọn họ, nên ở nơi nào thì ở lại nơi đó, đã ở nơi nào thì ở lại nơi đó, Xu Mật Viện chính là chuyện bé xé ra to.



Ngưu Cao nhếch môi ha hả nói:



- Thấy không, ta đây đã nói mà, vẫn là Bộ Soái lợi hại.



Lý Kỳ trừng mắt nhìn thằng nhãi này một cái, nói:



- Cú chém gió này của Ngươi trật rồi, ở đây ngươi cũng được xem như tuổi quân lâu nhất, lại nói ra những lời như vậy, không có đầu óc chẳng khác gì Dương Tái Hưng.



Ngưu Cao gãi gãi quai hàm, ngượng ngùng cười, không dám nói thêm gì nữa.



Lý Kỳ bất đắc dĩ lắc đầu, lại nói:



- Hiện nay là thời kì vô cùng nhạy cảm, làm quan tướng như các ngươi, nhất định phải vững vàng cho ta, sự tình còn chưa tới cái loại tình trạng này, không cần nói nhảm đầy miệng, nếu là lần sau lại để cho ta nghe nói như thế, ta thế nào cũng phải cho các ngươi đẹp mặt, cùng với chết trong tay người khác, còn không bằng chết ở trong tay ta cho rồi.



- Mạt tướng hiểu được.



Các tướng sĩ nhất tề ôm quyền nói, nhưng trong mắt hãy còn lộ ra một tia không phục.



Lý Kỳ đau đầu nha, nói tiếp:



- Các ngươi hiện tại phải làm, chính là nghỉ ngơi dưỡng sức cho tốt cho ta, không có khí lực như thế nào giết Kim cẩu nha!



- Giết --- giết Kim cẩu?



Ngưu Cao trừng lớn hai mắt nhìn Lý Kỳ, nói:



- Bộ Soái chớ không phải là ---



- Chớ không phải là cái gì? Ta cũng không nói gì a!



- Dạ dạ dạ.



- Vậy các ngươi hiện tại đã biết nên làm gì rồi chứ?



- Giết Kim cẩu!



- Hử?



- Nghỉ ngơi dưỡng sức, không để ý đến chuyện bên ngoài.



- Thế còn tạm được!