Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1222 : Ngươi giỏi thì ngươi lên a...! (2)

Ngày đăng: 07:42 30/04/20


Cao Nha Nội vỗ bàn một cái, nói:



- Ngươi quá khinh thường người khác rồi. Ta lên liền ta lên, ngươi đem binh cho ta, ta lập tức dẫn binh xuất chinh, không giết hết Kim cẩu, ta liền --- ta liền --- ta sẽ không không bao giờ... tìm nữ nhân nữa.



Lý Kỳ mãnh liệt hút một ngụm lãnh khí, nói:



- Oa! Lời thề thật là ác độc nha!



Sài Thông đều có chút nhìn không được rồi, buồn bực nói:



- Nha Nội, ngươi hãy ngồi xuống đi. Lý Kỳ hiện giờ trên tay không có binh quyền. Ngươi tìm hắn đòi binh, hắn đi đâu tìm binh cho ngươi, còn không bằng ngươi viết thư cho Thái úy nhà ngươi ấy.



Cao Nha Nội tuy rằng rất khốn khiếp, nhưng điểm ấy kiến thức phổ thông thì cũng biết, lại nghe đến danh hào của Cầu ca, gãi đầu, buồn bực ngồi xuống. Một tay nâng cằm lên nói:



- Thế biết làm như thế nào cho phải, nếu như vẫn không xuất binh, lũ Kim cẩu này liền chạy mất.



Hồng Thiên Cửu lại bắt đầu phát huy cơ trí của y rồi, nhỏ giọng nói:



- Ca ca, nếu không chúng ta đi trộm binh phù?



Hai mắt Cao Nha Nội tỏa sáng, vỗ tay nói:



- Hay lắm. Hay lắm!



- Hay muội ngươi!



Lý Kỳ cười mắng:



- Hai người các ngươi bị điên rồi sao.



Cao Nha Nội sách một tiếng, nói:



- Loại sự tình này tứ tiểu công tử chúng ta đã làm không ít, hơn nữa chưa bao giờ lỡ tay, ngươi cứ yên tâm đi, đợi trộm được ra binh phù. Chúng ta liên thủ, nhất định có thể giết sạch Kim cẩu đấy. Tuy nhiên đầu tiên nói trước, ta muốn làm quân sư.



Phàn Thiếu Bạch, Sài Thông đồng thời rớt ra khoảng cách với thằng nhãi này. Sài Thông cực sĩ diện nói:



- Nha Nội, ngươi đừng há mồm ngậm miệng là tứ tiểu công tử có được không, chuyện đó bình thường đều là ngươi và Tiểu Cửu đi làm, ta cùng Thiếu Bạch thì chưa bao giờ làm.



Phàn Thiếu Bạch buồn bực gật đầu thật mạnh.



Liên kết với ngươi tán gái còn không sai biệt lắm, đánh giặc? Đó không phải là tìm chết sao. Lý Kỳ phất tay nói:



- Các ngươi đừng làm loạn thêm nữa, ta đang phiền đây.



Phàn Thiếu Bạch nghiêm mặt nói:
Hoàn Nhan Tông Vọng bỗng nhiên đứng vụt dậy, đây thật sự là một tin tức cực tốt a!



Quách Dược Sư khẳng định nói:



- Cực kỳ chính xác, hiện giờ Nam triều đang trù bị cùng chúng ta đàm phán.



Lưu Ngạn Tông cười ha ha, nói:



- Có hôn quân này ở đây, Nam triều làm sao có thể không diệt. Quách Tướng quân, kế này của ngươi thật sự là diệu.



Quách Dược Sư đắc chí, ngoài miệng lại nói:



- Lưu Đô Thống quá khen, quá khen.



Hoàn Nhan Tông Bật nói:



- Lâm trận đổi soái thế này, sĩ khí nhất định đại thương, Nhị ca, chúng ta sao không lại giết cái hồi mã thương, tiến công Khai Phong.



- Không thể, không thể.



Quách Dược Sư vội khoát tay nói:



- Tứ Thái Tử chớ kích động, nếu chúng ta lại lần nữa tiến công Khai Phong, Nam triều nhất định sẽ một lần nữa bắt đầu dùng tên đầu bếp thối kia đấy, đến lúc đó chỉ sợ nghị hòa tiếp cũng khó khăn, giờ phía tây còn có tám vạn Tây Quân a!



Hoàn Nhan Tông Vọng gật gật đầu nói:



- Quách Tướng quân nói không sai, lấy tình cảnh chúng ta hiện tại, căn bản không thể tiến công được.



Lưu Ngạn Tông đồng ý nói:



- Đúng vậy a! Hiện giờ chúng ta nhất định phải mau chóng lui lại, nhưng chúng ta quyết không thể biểu lộ ra, chúng ta càng nên cứng rắn, mạnh mẽ một chút, nhân cơ hội đòi từ trong tay đối phương nhiều chút tiền tài và đất đai.



Hoàn Nhan Tông Vọng nói:



- Những thứ đó đều là thứ yếu, tiền ta có thể tự mình tới lấy, đất ta cũng có thể tự mình tới lấy.



Lưu Ngạn Tông nói:



- Ý tứ của Nhị Thái Tử là?



Hoàn Nhan Tông Vọng cười nói:



- Ta muốn đòi một cá nhân đến làm con tin.