Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1241 : Quyết chiến Hoàng Hà (1)

Ngày đăng: 07:43 30/04/20


Lúc này bên bờ sông Hoàng Hà, khói tràn ngập, hơn nữa còn chạy dài hàng mấy dặm. Từ xa nhìn lại giống như là tiên cảnh, làn khói đen trắng đan xen vào nhau, cuồn cuộn phía chân trời, có thể gọi là kỳ quan.



Lý Kỳ đứng ở xa nhìn lại không khỏi thở dài, thầm nhủ, ô nhiễm này quả thật quá nghiêm trọng rồi.



Mấy vạn lính Kim bị vây khốn trong làn sương khói, phía sau là Hoàng Hà, phía trước có quân truy đuổi, tâm thần hoảng loạn, đánh qua đánh lại, họ đều không biết lúc này họ đang ở đâu? Càng đừng nhắc tới chủ tướng, mong muốn được sống của con người bùng lên, chạy đi khắp nơi, khóc lóc thảm thiết.



Lính Kim nay không phải hổ, không phải rồng, rốt cuộc cũng chỉ là máu thịt thôi!



- Giết!



Nhạc Phi, Ngưu Cao, Dương Tái Hưng, huynh đệ Ngô Giới, Trương Hiến, mỗi người thống lĩnh ba nghìn khinh kỵ, từ sáu hướng khác nhau xông tới như sáu lưỡi dao sắc bén, cắm vào tim quân Kim.



Xét từ giá trị ý nghĩa mà nói, đây có lẽ vẫn là lần đầu tiên Đại Tống chủ động tấn công quân Kim. Hơn nữa tướng sỹ Đại Tống có lẽ cũng đều mang đầy oán hận trong lòng. Lần này xông lên, đơn giản mạnh mẽ như mãnh hổ, xông lên giết người, đó là không lưu tình chút nào.



Bởi vì có Sàng tử nỏ trước mặt yểm hộ rất tốt, hơn nữa hỏa ngưu tấn công lại yểm hộ rất tốt cho đám người Nhạc Phi dẫn quân xông lên tấn công. Đặc biệt là hỏa tiễn ba bậc phun ra lớp khói đen dày đặc. Điều này khiến cho quân địch bị vây khốn trong làn khói lửa kịch liệt, mắt không mở nổi ra, sao còn có thể đánh địch được.



Có một số quân Kim thậm chí vừa mới mở mắt ra, liền bị quân Tống xông lên chém một đao kết liễu.



Trận địa này là sáu lộ quân Tống xông vào quân Kim, còn ở ba bến tàu là đánh giáp lá cà, chặt đầu quân địch như lấy đồ trong túi vậy.
Chiến thuyền này vừa mới tới gần, còn chưa đâm tới, sóng nước đã lật đổ mấy chiếc chuyền nhỏ trong số đó rồi.



Rầm rầm rầm!



Chỉ thấy Hàn Thế Trung thống soái “Cự vô bá”. Trên sông Hoàng Hà tung hoành ngang dọc, không có gì kiên cố mà không phá nổi, chia cắt quân Kim ra thành hai nửa. Thoáng chốc, đã lật đổ hơn trăm chiếc thuyền địch. Nhưng, thấy lúc này con sông này đều là quân Kim vẫn còn dựa vào chiến mã của họ, lao lên sóng nước, kêu cứu.



Cứu mạng?



Ai tới cứu họ?



Không có ai cả.



Hàn Thế Trung lại một lần nữa lệnh cho cung tiễn thủ, bắn về phía quân Kim dưới nước, không để đường thoát.



Những người này trong nước, thật sự là có muốn trốn cũng không thể trốn nổi. Mũi tên vô tình lần lượt bắn về phía quân Kim bị rơi xuống nước này. Trong nước kêu la thảm thiết. Không bao lâu sau, máu tươi đã nhuộm đỏ dòng sông Hoàng Hà.



Từng đợt sóng nước đỏ tươi dâng lên, nhìn còn tàn nhẫn hơn là ở đồi Mưu Đà lúc đầu.